BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 153

nhắm mắt lại, đau đớn không ngừng truyền đến không thể nói rõ là từ bụng
hay từ ngực.

Chesil được Penn khuyên bảo, ngủ mấy tiếng, lúc hắn tỉnh lại đã đến nửa

đêm. Raymond ở giường bên cạnh thỉnh thoảng thở dài đau đớn, mà Penn
thì không thấy bóng dáng. Chesil đi đến bên cửa sổ, gió đêm thổi vào, mát
mẻ hơn mấy ngày trước rất nhiều, sao điểm đầy bầu trời đêm bình lặng,
cũng lộ ra vầng trăng lưỡi liềm cong cong. Cẩn thận lắng nghe rất lâu, cũng
không nghe thấy tiếng Pharaoh nữa, Chesil thở dài, hắn không tin đó là ảo
giác bản thân.

Đột ngột, từ phía sau truyền đến tiếng Raymond đau đớn rên rỉ. Chesil

cuống quít xoay người chạy qua, dưới ngọn đèn dầu chập chờn, thấy
Raymond nằm sấp vẻ mặt thống khổ vươn tay cào cổ họng.

“......... Nước.....”

Âm thanh không rõ ý làm Chesil lo lắng, hắn ghé sấp gần hơn muốn nghe

rõ người kia rốt cuộc đang nói cái gì. Hiểu lời Raymond nói đúng là “nước”
mấy hôm trước từng dạy hắn, Chesil vô cùng mừng rỡ thấy mình còn nhớ
từ ngữ này. Hắn nâng Raymond dậy cho uống nước, nhưng chàng trai chưa
tỉnh chỉ uống một ngụm liền kịch liệt ho khan.

Cuống quít giúp y lau nước bên khóe miệng, động tác Chesil đột ngột

ngừng lại, đôi môi Raymond hơi mở ra, do dính nước mà sáng bóng hấp
dẫn lực chú ý hắn, hắn có thể thấy đầu lưỡi còn động đậy bên trong.

Chesil thu hồi ánh mắt mình, chằm chằm nhìn ly nước, bắt đầu ngẩn ra.

Không quá lâu sau, Raymond lại bắt đầu rên nhẹ, Chesil do dự uống một
ngụm nước rồi phủ lên, không kịp cảm giác môi đối phương mềm mại tới
cỡ nào, hắn lại uy thêm mấy lần. Nghe thấy Raymond thở dài như thỏa
mãn, Chesil nâng tay lên lau đi nước bên khóe miệng, nhịn không được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.