BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 176

[ Lúc trước ngươi làm sao học được ngôn ngữ dị tộc?] Chesil thật sự rất

tò mò, hôm qua Ray dạy cách đọc bộ phận trên mặt, nhưng chỉ vẻn vẹn biết
vài từ ngữ linh tinh lại làm hắn càng thêm sốt ruột, hắn chính là hy vọng có
thể cùng Ray câu thông trọn vẹn.

[... Biết thì thế nào?] Mày Penn nhăn lại, tựa như muốn nói tâm tình của

y đang chuyển xấu ở một nơi nào đó không nhìn thấy, nhưng Chesil lại
không chú ý tới điểm này, tiếp tục nói.

[ Ta muốn biết kỹ năng!] Tuy Chesil cho rằng Penn có thể trực tiếp dạy

hắn, nhưng vì tư lợi, hắn muốn biết một vài kỹ năng hay gì đó, sau đó để
Ray dạy hắn. Hắn hưởng thụ giọng nói dịu dàng khi Ray kiên nhẫn dẫn dắt
hắn, cùng nụ cười khiến tâm tình người ta vô cùng vui vẻ.

Penn đột ngột trầm lặng không nói tiếp, không khí giữa hai người như

đông lại khiến người ta có cảm giác hít thở không thông. Không biết Penn
tại sao không trả lời, Chesil vẻ mặt nghi hoặc chằm chằm nhìn đối phương.
Lúc này, ô tô đột ngột ngừng lại, Chesil không thể khống chế bổ nhào vào
cửa kính xe phía trước, đầu đụng lên thủy tinh phát ra một tiếng nặng nề.

[Tới] Penn phát ra một tiếng cười nhạo nhẹ nhàng, sau đó tự ý xuống xe.

Chesil xoa xoa cái trán phát đau, không hiểu Penn bị gì.

Chesil xuống xe, sa mạc hoang vu trước mắt cùng thị trấn trước kia giống

như hai thế giới bất đồng, cành nhánh xanh đen của cây táo chống chịu khô
hạn tô điểm một chút sắc thái cho bãi cát vàng. Chờ cát bụi ô tô khuấy lên
biến mất, Chesil thấy một ngôi nhà có sân thô sơ cách đó không xa.

[ Đây là đâu?]

[Đi theo ta là được!] Ngữ khí Penn giống như lười trả lời Chesil, y châm

một điếu thuốc rồi đi đến ngôi nhà xây nên từ gạch bùn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.