BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 197

[ Nói như vậy Ray sẽ không phải rời khỏi?] Chesil nghe xong Penn thuật

lại, đột ngột tinh thần tỉnh táo.

[ Phải cởi bỏ hiểu lầm của lão già kia trước... Chờ một chút, ngươi đã

sớm biết hắn sẽ bị trục xuất?] Penn nhíu mày, đúng vậy, vẻ mặt Chesil hiện
tại thoạt nhìn giống như thở phào một hơi.

[Cũng không tính.]

[ Ngươi tốt nhất đừng giấu giếm ta cái gì. Nếu không ta liền đi phá hủy

triệt để chuyện tốt của hắn, khiến hắn ngày mai liền bị đuổi khỏi Ai Cập.]
Penn khoanh tay trước ngực, hóa ra tinh thần Chesil không phấn chấn
không hoàn toàn là vì tối hôm qua y hút máu quá mức. Nghe Penn uy hiếp,
Chesil nghiêng đầu, nghĩ nghĩ rồi nói đầu đuôi gốc ngọn chuyện tối hôm
qua tiến vào cảnh mộng Raymond với Penn.

[ Ái chà, không ngờ Ray là người như thế!] Penn đầy căm phẫn chỉ trích,

nhưng trong lòng lại âm thầm cười trộm, đây với y mà nói là cơ hội tốt, tiếp
tục hiểu lầm đi! Tốt nhất bởi vậy mà rời khỏi thằng nhóc tóc vàng kia.
Chuyện này làm kế hoạch thú vị của Penn hiện tại lập tức bị ném ra sau
đầu, đối với y mà nói, dụ Chesil thương tâm thất vọng về nhà an ủi phải thú
vị gấp trăm lần bất cứ chuyện gì. [ Vậy ta cũng không nên giúp hắn.]

[ Penn, xin ngươi giúp hắn!] Chesil lắc mạnh đầu. [ Thật ra Ray nói rất

đúng, ta quá dựa vào hắn. Ta đã có ghi chép của ngươi, cho nên ta sẽ cố
gắng tự mình học ngôn ngữ dị tộc này.]

Thấy Chesil vừa nói vừa dùng sức nắm tay lại bày tỏ quyết tâm của

mình, khóe miệng vốn mỉm cười của Penn nhịn không được giật giật.

“ Penn, Chesil nói như thế nào?” Raymond ở một bên lo sợ bất an, mở

miệng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.