BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 245

33

Trong bóng đêm, một con dơi từ khe hở đống đá chui ra, nhanh chóng lắc

lắc thân thể, lúc nó lại vỗ cánh bay lên không trung ------- Penn khôi phục
hình người nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, vẻ mặt nghiêm túc quan sát bốn
phía.

Chấn động ban nãy làm sụp cửa vào chính điện, nói cách khác, họ bị

chôn sống trong di tích cổ xưa này. Penn lúc động đất trông thấy một bóng
đen nhanh chóng lủi qua trước mắt, bay tới hướng này, tuy y không thể
thoải mái xuyên qua đường hầm đầy đất đá sụp đổ đen như mực, nhưng có
thể biến thành dơi chui qua cũng đã tot lắm rồi. Y có linh cảm, bóng đen kia
chắc chắn là xông tới người nào đó... Chỉ hy vọng người kia không phải
Chesil.

Penn đi dọc theo cầu thang xuống dưới, trong khoảng rẽ thứ hai, trước

mắt y truyền đến ánh lửa mỏng manh.

[ Chesil! Ngươi không sao chứ?] Penn thấy Chesil cùng Raymond đều

bình an vô sự, nhịn không được thở phào một hơi. Nhưng bóng đen kia đi
đâu? Penn quay đầu quan sát căn phòng họ đang ở, thấy tranh tường cùng
giường đá bị cát bụi bao trùm, nhịn không được lộ ra vẻ mặt chán ghét, nơi
này là phòng đặc biệt dùng để ướp xác, tuy đã qua ngàn năm, nhưng cái loại
không khí đặc thù nơi này vẫn làm y không thể không ghê tởm.

[ Penn.] Thấy Penn, Chesil quay đầu, trong ánh mắt ngoại trừ thả lỏng

còn một chút bất lực, hắn đỡ Raymond đứng lên, người nọ rũ đầu giống như
sức lực toàn thân bị hút sạch.

[ Xảy ra chuyện gì?] Penn cau mày vươn tay khẽ vuốt dấu bóp sưng đỏ

trên cổ Chesil. Chesil lắc đầu, nói toàn bộ chuyện đã phát sinh trước đó, họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.