BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 309

“ Anh nghe thấy không?” Raymond ngồi thẳng người, cố gắng tìm kiếm

nguồn gốc âm thanh trong cảnh sắc chuyển động ngoài cửa sổ, y cho rằng
tiếng sói kia chỉ là ảo giác do mình say rượu. Ánh sáng cùng bóng tối lưu
chuyển lộ ra từ những ô cửa đóng chặt hai bên đường làm y ngừng thở,
thanh niên bên cạnh cũng cùng y nhìn ra ngoài cửa sổ.

“ Sao thế?” Chesil hỏi, đối với Chesil mà nói, chó sói tuy là đại diện của

thần chết, nhưng cũng không hiếm lạ, nên hắn cũng không hiểu được thái
độ hoảng hốt quá mức của Raymond đối với âm thanh này.

“ Vùng lân cận Ai Cập chắc không có chó sói ẩn hiện phải không?”

Raymond nhớ tới cuốn sách nổi tiếng nào đó của Ai Cập, trong đó viết Ai
Cập cổ sùng bái chó sói, đồng thời cũng đưa ra nhiều ví dụ tiếc nuối vì loại
thú này ở Ai Cập hầu như đã tuyệt chủng.

“ Đúng.” Bản tin mấy ngày trước chui vào đầu Penn, y đạp chân ga tăng

tốc, đồng thời cảnh giác nhìn kính chiếu hậu, nhưng trong hình ảnh chuyển
động cũng không có gì dị thường. Đúng lúc này, từ không trung lại truyền
đến tiếng nức nở kiềm chế mà ngắn ngủi của dã thú, âm thanh đột ngột từ
ngắn thành dài, lại trở nên cao vang sắc nhọn hơn, sau đó không biết từ đâu
lại truyền đến càng nhiều tiếng tru đáp lại, tiếng tru liên tiếp nhau có vẻ
kinh dị khác thường trong màn đêm không nhìn thấy trăng sao.

“Chúa ơi! Rốt cuộc có bao nhiêu con!” Raymond ngồi thẳng người vươn

đầu qua Chesil ngó ngoài cửa sổ xe, có lẽ là hơi rượu khiến lòng hiếu kỳ
của y thắng được sự sợ hãi, y cố gắng tìm kiếm bóng dáng bầy sói trong
bóng đen của những căn nhà lướt qua vun vút.

“ Đừng ló đầu ra!”

Penn vừa dứt lời, Raymond liền thấy có hai bóng chớp lóe lên, di động

trong bóng nhà âm u chen mấy điểm sáng. Ngay lúc y vươn tay đẩy tóc bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.