BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 347

hoàn toàn không thèm để ý từng trận sói tru liên tiếp truyền đến phía sau.

Đường hầm không cao bằng đầu người, được cẩn thận tạo thành từ ván

gỗ cùng cọc gỗ thô, bóng tối bị ngọn đèn lạnh cứng xua tan, càng đi xuống,
nhiệt độ càng cao, chỉ có thể dùng từ oi bức hình dung. Raymond nhịn
không được vươn tay kéo kéo cổ áo, hoàn cảnh hoàn toàn bất đồng với lúc
ở di tích, làm y muốn ngạt thở. Họ khom người đi tới, mấy gã đàn ông to
cao quá mức ở phía trước thường xuyên quẹt vào ván gỗ trên đỉnh đầu, vụn
gỗ cùng đá sỏi rơi xuống phát ra tiếng lộp độp. Hai tay y bị trói, đi với tư
thế thống khổ, còn thường xuyên bị mặt đất lồi lõm dưới chân làm vấp,
những thứ đó đều khiến Raymond phát điên.

“ Có thể cởi tay tôi ra không?” Raymond dừng bước, hơi cúi đầu nói với

Nicole đi theo phía sau, giọng nói y trong đường hầm chật hẹp nghe rất bịt
bùng, giống như ngoài miệng bị người che khăn. “Hey, dù cởi trói, đối với
các người, tôi cũng đâu thể tạo thành uy hiếp gì.”

“....Tụi bây tốt nhất ngoan ngoãn một chút!” Nicole hừ một tiếng, chắc

cảm thấy dù bọn Raymond có phản kháng cũng vô dụng, ả bảo thủ hạ cắt
đứt dây thừng trên tay Chesil cùng Raymond, gã đàn ông to cao chen vào
trong đường hầm nhỏ hẹp, trong không khí nồng nặc mùi mồ hôi hỗn tạp
với hương nước hoa gai mũi của Nicole, làm Raymond hận không thể bóp
nát mũi mình.

Không biết đi bao lâu trong đường hầm không khí loãng, họ rốt cuộc ra

khỏi đường hầm, Raymond khó chịu nhìn quanh một vòng, trước mắt là
một hang động hình vuông ---- lại không thể nói là hang động, trên vách
tường được cây gỗ cùng ván chống hình như có cái gì bị cắt xuống, lộ ra đá
nâu, trên mặt đất rơi rớt đá vụn.

Raymond thở một hơi, y đột ngột có thể cảm nhận được nỗi đau của

Hawass khi đó, y có thể tưởng tượng trên vách tường phòng đá ban đầu vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.