BÙA HỘ MỆNH CỦA MENPEHTYRE - Trang 386

“ Hah, cái con cún bị mị lực của anh hấp dẫn kia à.” Raymond nhăn mũi

lại, cắn lên ngón tay Chesil, tiếp tục trêu chọc. “Anh có thể lên chức vạn
người mê.”

“ Trừ em cùng Harpy ra, anh không nhớ còn ai bị mê nữa!” Chesil vươn

lưỡi liếm ngón tay bị Raymond cắn, trong ánh mắt tức khắc nâng lên bao
hàm một chút mê hoặc tình sắc.

Raymond thấy thế nhăn mày lại, có chút bất mãn buột miệng. “Ahzz,

chết tiệt, hai năm trước anh làm gã ta mê đến thần hồn điên đảo, hiện tại thì
càng lúc càng giống hắn.”

“ Có sao?” Chesil cười không thể phủ nhận. Bộ dáng này của hắn làm

Raymond bực mình xoay người, nhìn xem, ngay cả nụ cười này cũng tương
tự như vậy! Đây tuyệt đối không phải ảo giác của y. Chesil vô thức coi Penn
là tấm gương... Chẳng lẽ trong sổ tay giúp Chesil học tập ngôn ngữ bao
hàm quá nhiều “tư tưởng Penn”, đầu độc Chesil mất rồi?

“ Ray?”

Lúc Chesil đang muốn vươn tay xoay Raymond qua, đối phương lại đột

ngột đứng lên nắm tay thành đấm lớn tiếng nói.

“ Chết tiệt! Tôi thừa nhận đồ đểu kia mạnh hơn tôi!” Ba chữ cuối cùng

gần như là từ kẽ răng Raymond lách ra, hắn đưa lưng với Chesil, lâm thẳng
vào trầm tư. Penn đã bất lão bất tử sống mấy ngàn năm, mạnh hơn nhân loại
bình thường như y cũng là đương nhiên, bất quá, cái y vẫn không nghĩ ra
chính là nếu Penn xuất toàn lực, vẫn có biện pháp cướp lấy Chesil. Chẳng
hạn như thần không biết quỷ không hay làm con kỳ đà như y... Ngay lúc y
lâm vào suy nghĩ bản thân không thể tự thoát, đột ngột cảm thấy trên mông
bị nước thấm lạnh truyền đến cảm giác ẩm ướt không nên có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.