BỮA SÁNG TRÊN GIƯỜNG - Trang 80

“Không, là lỗi của tôi.” Cô kéo chiếc áo ướt ra khỏi khuôn ngực mình

trong lúc trong khi Rich chấm nhẹ lên chiếc áo với... cái quái gì thế này?
Anh ta cầm trong tay một chiếc khăn tay. Giống như bố cô vẫn dùng. Cô
chưa từng thấy qua một gã đàn ông nào đã trưởng thành mà vẫn dùng khăn
tay. À phải, ít nhất là những gã chưa bị còng lưng. Cô đẩy tay anh ta ra.
“Đây chỉ là một cái áo cũ thôi mà. Đừng bận tâm.”

Cô vuốt mấy sợi tóc đang lòa xòa vướng xuống mắt và thực sự tận mắt

nhìn thấy Rich. Anh ta đã vào vai bác sĩ Jekyll và ông Hyde[11]. Anh
chàng Richie mà cô từng biết qua dịp cuối tuần đã biến mất hoàn toàn. Anh
ta giờ đây hoàn toàn lột xác thành tiến sĩ Ronaldi, Quý ông Một màu. Anh
ta đi một đôi giày cực bảnh, mặc quần màu xám, một chiếc áo len lông cừu
màu xám mà cô rất ngứa ngáy muốn áp tay vào, và một chiếc áo khoác màu
xám hấp dẫn một cách trơ tráo. rất phong độ và cuốn hút, theo đúng phong
cách Hugo Boss sành điệu. Quỷ quái thật, nếu cô có được những ông giáo
sư như thế này ở trường đại học, cô đã chẳng bao giờ bỏ tiết. “Tôi có làm
bắn ra anh không?”

[11] Nhân vật trong một tác phẩm nổi tiếng của R.L.Stevensons.

“Bắn ra tôi, cái gì cơ?”

“Cà phê. Tôi có làm bắn cà phê lên người anh không?” Cô chẳng thể

đừng được. Cô lướt bàn tay trên ngực và các múi cơ bụng của anh ta, tìm
xem có đám ướt nào không - à phải, ít nhất đó cũng là cái cớ cô đưa ra. Cô
có thể nói gì đây? Cô là một nhà điêu khắc và có xúc giác rất nhạy bén.
Cảm giác khi sờ trên chiếc áo thật mê hồn, và cảm giác những múi cơ bụng
của anh ta khẽ lay động khi cô chạm vào cũng vậy.

Rich bật cười. “Không, tôi nghĩ là cô đã hứng trọn vẹn tất cả. Tôi thực

sự xin lỗi. Tôi có thể giúp cô lau sạch nó, nhưng quả thực tôi có việc phải
đi ngay, nếu không tôi sẽ bị muộn giờ. Tôi có việc tại văn phòng khoa đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.