BỨC CHÚC THƯ BẰNG MẬT MÃ - Trang 5

Nha-phơ-rông đặt chân xuống đất rồi hạ chiếc xe đạp máy xuống cỏ, xong
chạy ù xuống suối té nước lên đầu, lên mặt bằng thích thì thôi. Những đứa
khác cũng làm theo. Nước mát lạnh, chỗ này lại có bóng cây, chẳng có gì
phải chê nữa.
La Ghiơ, tay chơi kèn ác-mô-ni-ca vào loại chúa đề xuất:
- Chúng mình tranh thủ lúc này, ăn cái đã các cậu ạ.
Cậu ta lúc nào cũng thấy đói mà hễ đói thì chẳng được trò trống gì hết.

Nhưng sự dừng lại đột xuất này chỉ có con chó Ka-Phi tinh khôn của Ti-đu
là thích thú nhất. Nó phởn phơ lội xuống suối rồi lên rũ lông rũ lá bắn nước
tung tóe đầy bọn trẻ.
Cuộc pic-nic kết thúc; Bit-xtêck, tay đầu bếp của đoàn hỏi:
- Mô-bơ-rắc còn xa nữa không?
Ti-du giở bản đồ ra xem:
- Còn những ba lăm kilômét, còn lên dốc xuống dốc nhiều. Ít ra phải giờ
rưỡi nữa mới đến.

Đây là lần đầu tiên những người "Bạn đồng hành" đến vùng Mát-xíp Xăng-
tơ-ran (Massif Central hay còn gọi là Plateau Central (Cao nguyên trung
phần) diện tích bằng 1/5 nước Pháp, địa thế từng lớp cao dần có nhiều
ngọn núi có tiếng như Forez, Auvergne, Limoussin…)
. Đáng lẽ phải chuẩn
bị tăng bạt nghỉ đêm như thường khi cắm trại thì lúc này họ lại thuê nhà trọ
bình dân. Ma-đi là cô gái độc nhất trong đoàn được phân công đảm nhiệm
việc đó.

Sau khi đã nghỉ ngơi mát mẻ và ăn xong, những người "Bạn đồng hành" lại
nổ máy phóng đi, trong lúc đó con Ka-Phi cũng phốc kịp lên thùng đèo
hàng sau xe gán máy của Ti-đu. Lúc này đã bốn giờ chiều, cái nóng đầu
tháng tám thật gay gắt. Nắng xiên khoai rọi vào gáy, Ma-đi và Ti-đu phải
buộc túm bốn góc chiếc mùi soa làm mũ, còn anh chàng Tông-đuy thì đáng
lẽ giữ nguyên chiếc mũ nồi muôn thuở khi nào cũng nằm nguyên trên cái
đầu trọc do một thứ bệnh hồi bé gây nên thì nay cậu đành phải cất đi để lộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.