BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 116

gia đình. Rồi sớm hay muộn họ lại cho chúng ra ngoài, bảo rằng chúng đã
được chữa trị và đưa chúng về nhà. Điều này xảy ra nơi nào đó tại Norfold.
Chị tôi sống ở đó và chị kể cho tôi nghe chuyện này. Hắn trở về nhà và hai
ngày sau hắn gây vụ khác. Những ông bác sĩ này, họ điên cả rồi, một vài
người trong bọn họ, bảo hắn ta được chữa lành rồi trong khi chúng chưa
lành.

- Và bà chưa có ý tưởng về ai đã xuống đây? Tuppence nói. Bà có nghĩ thật
sự đó là một người ngoại quốc không?

- Với chúng tôi có lẽ là một người nước ngoài. Nhưng chắc chắn phải là
một kẻ sống trong vùng - Ồ! Tôi nói tầm xe đi được hai dặm xung quanh.
Trong ngôi làng này nó không thể ở đây được.

- Bà luôn nghĩ như vậy, Liz.

- Ông bồn chồn ngồi đứng không yên, bà Copleigh nói. Ông nghĩ chắc hắn
ở đây trong miền phụ cận của ông bởi vì ông sợ hãi, tôi tưởng thế. Tôi
thường xem xét mọi người. Ông cũng vậy, George. Ông sẽ tự bảo mình
rằng tôi ngạc nhiên nếu có thể người bạn Kia ở đây, sau cùng hình như hắn
khá kì dị. Không bình thường.

- Tôi không giả thiết hắn ta thật sự có vẻ kì quái gì hết. Tuppence nói. Có
thể hắn trông giống hệt mọi người khác.

- Đúng vậy, có khả năng cô kiếm được một cái gì đó ở đây. Tôi đã nghe họ
nói cái điều cô không biết đâu, và bất kể người nào hình như chưa bao giờ
mắc chứng điên khùng gì cả, còn những người khác nói trong mắt bọn
chúng luôn luôn có những cái nhìn trừng trừng giận dữ khủng khiếp.

- Jeffreys, ông là Trung uý cảnh sát ở đây, ông Copleigh nói, ông luôn
thường nói rằng ông ta có một ý kiến hay nhưng không có gì để làm cả.

- Họ không bao giờ bắt gã sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.