BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 121

nói với bà Copleigh là sự thật. Cô mệt lử. Những sự kiện cô được nghe đi
qua trí óc như những hình người di động trong cái kính vạn hoa và tất cả
những tưởng tượng khủng khiếp. Những đứa trẻ chết - quá nhiều trẻ chết.
Tuppence chỉ cần một đứa trẻ chết sau lò sưởi. Có lẽ cái lò sưởi phải liên
can đến Waterside. Con búp bê của đứa bé. Một đứa trẻ bị giết bởi một cô
gái trẻ giận điên lên bởi người yêu bỏ rơi đã lái khỏi cô bộ óc khá là yếu
đuối của mình. Ô tôi thân mến, tôi đang dùng thứ ngôn ngữ thật là bi kịch
kia. Tất cả là một đống hỗn độn - bảng liệt kê theo thứ tự thời gian đảo lộn
- rồi sau đó người ta không thể chắc cái gì xảy tới.

Cô đi ngủ và nằm mơ. Có một công nương Shalott nào đó nhìn ra ngoài cửa
sổ toà nhà. Có tiếng cào rạch đang đến từ ống khói. Từ sau tấm chắn bằng
sắt bị đóng đinh vào lò sưởi vọng lại những cú đánh. Âm vang của một
chiếc rìu kêu vang rền. Clang, clang, clang. Tuppence thức giấc. Bà
Copleigh đang gõ trên cánh cửa. Bà nhanh nhẹn bước vào, đặt khay trà
xuống cạnh giường Tuppence, kéo màn cửa, hi vọng Tuppence ngủ ngon.
Không ai trông vui vẻ hơn bà Copleigh, Tuppence nghĩ, bà ta không có
những cơn ác mộng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.