BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 132

giường - chỉ nửa giờ hay nằm khép mắt cũng vậy - một chiếc giường rất
tiện nghi. Tôi phải cám ơn cô rất nhiều đã giới thiệu tôi với bà Copleigh. -

- Một phụ nữ đáng tin cậy nhất, dù tất nhiên bà ta nói rất nhiều -

- Ô! Tôi thấy tất cả những câu chuyện địa phương của bà đều làm cho
người ta vui.

- Phân nửa thời gian bà ta không biết mình nói gì! cô còn ở lại đây bao lâu?

- Ô không - ngày mai tôi sẽ về nhà. Tôi thất vọng không tìm được một bất
động sản nhỏ nào - tôi đã hi vọng ngôi nhà bên con kênh khung cảnh tuyệt
đẹp ấy -

- Tốt hơn bà không mua nó. Nó đang trong tình trạng sửa chữa tồi. Vắng
chủ đất - đó là một nỗi nhục.

- Thậm chí tôi không biết ngôi nhà thuộc về ai. Tôi hi vọng Cô hiểu. Hình
như cô hiểu rõ mọi việc ở đây.

- Tôi chưa bao giờ chú ý đến ngôi nhà đó. Nó đổi chủ luôn - người ta không
thể theo kịp. Gia đình Perry ở một nửa căn - căn kia lâm vào tình trạng suy
sụp và sụp đổ.

Tuppence nói lời tạm biệt và lái trở về nhà bà Copleigh. Căn nhà rõ ràng
yên tĩnh và trống trải. Tuppence lên phòng ngủ, đặt cái bị mua hàng trống
rỗng xuống, rửa mặt và thoa phấn vào mũi. Lại nhón gót ra khỏi nhà, nhìn
ngược xuôi đường phố, rời chỗ để xe, cô đi vòng nhanh qua góc phố, sử
dụng lối đi dành cho người đi bộ xuyên qua cánh đồng phía sau làng, ngẫu
nhiên lối đi ấy dẫn đến cái bậc trèo qua tường để vào sân nhà thờ.

Tuppen trèo lên bậc cửa vào sân nhà thờ, mặt trời chiều thật thanh bình, và
bắt đầu khảo sát tấm bia mộ như cô đã hứa. Thật ra cô không có động cơ
kín đáo nào khi làm vậy. Cô không hi vọng có gì để khám phá ở đây. Về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.