BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 130

xong, con sẽ đi và tự con sẽ xem xét. Từ cây thông đỏ đến bức tường, cha
nói thế phải không?

- Nhưng cha không thể đòi hỏi khả thể đó nơi con -

- Chuyện đó ổn thôi. Con hoàn toàn thích làm. Con nghĩ lảng vảng quanh
sân nhà thờ rất thú vị. Cha biết mà, những chữ khắc cổ cho ta một bức tranh
của người ở đây và tất cả mọi điều không giải thích được. Con sẽ hoàn toàn
tận hưởng điều đó, con sẽ thích thật mà. Hãy trở về và nghỉ ngơi đi cha.

- Dĩ nhiên rồi, chiều nay cha thật ra phải làm cái gì đó về bài thuyết giáo
của mình. Con là một người bạn rất tốt bung. Cha tin chắc thế. Một người
bạn Rất tử tế.

Ông cười tươi với cô rồi đi vào nhà của cha xứ. Tuppence liếc nhìn đồng hồ
tay. Cô dừng lại cạnh nhà cô Bligh. 'Cũng nên có ý định khắc phục',
Tuppence nghĩ. Cánh cửa trước mở cô Bligh vừa mang một dĩa bánh x-côn
mới nướng băng qua tiền sảnh vào phòng khách.

- Ô! Bà đây rồi, bà Beresford thân mến. Tôi rẩt vui được gặp bà. Trà sẵn
sàng rồi. Âm nước đang bắc. Tôi chỉ mới bỏ trà. Tôi hi vọng bà mua sắm
đủ thứ bà muốn. Cô thêm vào, lưu ý nhìn chứng cớ trống rỗng một cách
đau đớn trong cái bị mua sắm trên cánh tay của Tuppence.

- Thật sự tôi không có nhiều vận may, Tuppence nói, khoác một bộ mặt
lương thiện khi cần. Cô biết đấy - chỉ thỉnh thoảng thôi - trúng cái ngày
người ta không tìm được màu sắc hay đồ vật đặc biệt mình cần. Nhưng tôi
luôn luôn tận hưởng cái thú tham quan một nơi mới lạ thậm chí dù nó
không thú vị gì.

Tiếng còi một ấm nước phát ra tiếng rít the thé đòi hỏi sự chú ý và cô Bligh
ném mình trở vào bếp để theo dõi, rải một bộ thư đang chờ gởi bưu điện
trên cái bàn phòng đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.