BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 128

Chancellor và lo bán những nơi cư trú chỉ mới xây một nửa với giá tiền rất
đắt kì dị - một bức minh họa của một chỗ khiến Tuppence rùn vai. Người
đàn ông trẻ thấy khách hàng có thể đi ra, bèn chấp nhận không sẵn lòng
lắm sự hiện hữu của một nơi như Sutton Chancellor.

- Cô nhắc đến Sutton Chancellor. Tốt hơn nên thử hỏi nhà Blodget và
Burgess tại khu vực. Họ nắm giữ một số động sản trong tay xung quanh -
nhưng tất cả đều ở trong tình trạng rât nghèo nàn - sụp đổ -

- Có một ngôi nhà tuyệt đẹp gần đó, bên một chiếc cầu qua con kênh - tôi
thấy nó từ chuyến tàu. Tại sao không ai muốn sống ở đó?

- Ô! Tôi biết chỗ ấy, đây - bờ sông - cô sẽ không kiếm được ai ở đó - nó nổi
danh là ngôi nhà bị ma ám.

- Ông muốn nói - có ma?

- Người ta nói vậy - nhiều câu chuyện về nó. Tiếng ồn ban đêm. Và tiếng
rên rỉ. Nếu cô hỏi tôi, đó là tiếng con mọt nghiến.

- Chao ôi, Tuppence nói. Đối với tôi nó có vẻ đẹp và hiu quạnh.

- Đa số mọi người sẽ nói chỗ ấy quá hiu quạnh chứ sao. Ngập lụt vào mùa
đông - hãy nghĩ đến điều ấy.

- Tôi thấy có nhiều chuyện để nghĩ. Tuppence cay đắng nói.

Cô lẩm bẩm khi lê chân về quán Con Thỏ và Lá Cờ nơi cô định tăng cường
bữa ăn trưa cho mình.

'Nhiều chuyện để nghĩ - lụt, con mọt nghiến, ma, tiếng xích sắt vang rền, sự
vắng mặt những chủ nhà và chủ đất, những cố vấn pháp luật, những ngân
hàng - một căn nhà không ai cần hay yêu thích - có lẽ ngoại trừ Ta - ồ, cái
ta muốn bây giờ là Thức Ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.