BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 167

- Tôi e là ông Eccles sáng hôm nay hơi bận. Có lẽ một người khác của hãng
-

- Tôi đặc biệt muốn gặp ông Eccles. Tôi đã có trao đổi thư từ với ông rồi.

- Tôi hiểu. Có lẽ ông sẽ cho biết tên ông.

Tommy cho tên và địa chỉ và người phụ nữ tóc vàng rút lui để dùng điện
thoại xin ý kiến. Sau cuộc nói chuyện nhỏ cô trở lại.

- Thư kí của chúng tôi sẽ đưa ông vào phòng đợi. Ông Eccles sẽ có thể tiếp
ông trong mười phút.

Tommy được dẫn vào một phòng đợi có một kệ sách hơi cổ và những
chồng sách luật trông buồn tẻ và một bàn tròn phủ đầy giấy tờ thuộc tài
chính khác nhau. Tommy ngồi đó và điểm lại trong đầu những phương
pháp tiếp cận theo dự tính. Anh tự hỏi ông Eccles sẽ như thế nào. Cuối
cùng anh được dẫn vào và ông Eccles từ bàn giấy đứng lên đón, anh quả
quyết nói rõ ra là ông không thích ông Eccles không vì lí do đặc biệt nào
cả. Ông cũng tự hỏi mình vì sao ông không ưa ông Eccles. Dường như
không có lí do căn bản của sự thù ghét. Ông Eccles là một người giữa bốn
mươi và năm mươi tuổi với mái tóc màu xám tro hơi mỏng ở đỉnh đầu.
Khuôn mặt ông ta dài hơi buồn với nét mặt đặc biệt như tạc bằng gỗ, đôi
mắt sắc, một nụ cười khá vui đôi khi cắt bớt một cách bất ngờ nét buồn tẻ
của hình dáng.

- Ông Beresfold?

- Vâng. Thật ra là một việc hơi tầm thường, nhưng vợ tôi đã lo âu. Cô viết
thư cho ông, tôi tin thế, hay có khả năng cô đã gọi điện, để tìm hiểu xem
ông có thể cho cô ấy địa chỉ của một bà Lancaster nào đó không.

- Bà Lancaster à, ông Eccles nói, giữ nguyên một khuôn mặt hoàn toàn vô
cảm. Thậm chí đó không phải là một câu hỏi. Ông chỉ để lại cái tên lơ lửng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.