BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 197

Tommy đợi. Sự kích động của ông bây giờ dịu xuống. Ông phải đợi một
lúc. Rồi một giọng nói ông biết, rõ ràng và kiên quyết, vang lên. Tiếng nói
của con gái ông.

- Hello, có phải cha đó không? Cha?

- Deborah!

- Vâng. Tại sao giọng cha như đứt hơi thế, cha vừa mới chạy sao?

Những đứa con gái, Tommy nghĩ, luôn luôn bình phẩm.

- Ở tuổi cha thì hơi khò khè một chút. Con khoẻ không, Deborah?

- Ô, con ổn thôi, nhìn đây, Cha, con thấy một cái gì đó trong báo. Có lẽ cha
cũng thấy nữa. Con ngạc nhiên về nó. Một cái gì về một người bị tai nạn
trong bệnh viện.

- Sao? Cha không nghĩ cha thấy cái gì hết. Cha muốn nói, trong chừng mức
nào đó không để ý. Tại sao?

- Nó - nó vang âm quá xấu. Con giả thiết đó là một tai nạn xe hay cái gì đó
như thế. Nó nhắc đến người đàn bà đó - bất kể là ai - cho biết tên là
Prudence Cowley nhưng không thể tìm ra địa chỉ của mình.

- Pruden Cowley? Con muốn nói -

- Vâng. Con chỉ - con chỉ ngạc nhiên. Đó là tên của Mẹ, phải không? con
muốn nói đó là tên mẹ.

- Tất nhiên rồi.

- Con luôn luôn quên cái tên Prudence. Con muốn nói chúng ta không bao
giờ nghĩ tên me là Prudence, cha và con, hay là Derek.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.