BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 204

- Có khả năng, Tommy nói.

- Đó, của ông đây. Có lẽ có một đầu mối ở đó, được che dấu. Khoá lại trong
ngăn kéo mật.

- Đó là một ý kiến có thể đồng tình. Tommy nói. Nhưng không có lí do chi
tao có thể hiểu được dì Ada lại dấu đồ vật trong những ngăn kéo bí mật cả.

- Ông không bao giờ biết những bà già. Họ thích thu dấu đồ đạc. Họ giống
như những con quạ mỏ xám, hay những con chim ác là, tôi quên đó là cái
gì. Có thể trong đó có một bản di chúc bí mật hay một cái gì được viết bằng
mực không thể đọc được hay một kho vàng. Chỗ mà ông tìm thấy một kho
tàng bị chôn dấu.

- Tao rất tiếc, Albert à, nhưng tao nghĩ tao sắp phải bất đồng với mày. Tao
cực kì bảo đảm không có gì trong cái bàn giấy gia đình cũ kĩ dễ thương mà
một thời thuộc về ông chú William của tao. Ở tuổi già ông trở thành một
con người khác cáu kỉnh và lại điếc đặc và rất nóng nảy nữa.

- Cái điều con nghĩ, Albert nói, nhìn sẽ không gây bất cứ tổn hại nào, phải
không? anh thêm vào một cách thánh thiện, dù sao nó cũng cần được lau
chùi. Ông biết những đồ cũ với các bà già là thế nào rồi. Họ không dốc hết
ra ngoài - không khi mà họ bị thấp khớp và thấy khó mà đi lại được.

Tommy im lặng một hai phút. Anh nhớ lại anh và Tuppence đã nhanh
chóng nhìn qua những ngăn kéo bàn giấy, đã bỏ lại đồ đựng trong hai
phong bì lớn và tẩy đi một vài cuộn len, hai áo len đan, một khăn quàng
nhung đen và ba bao gối còn tốt từ những ngăn thấp hơn, chỗ đó họ để
những vải vóc khác và những thứ linh tinh để tống khứ. Họ cũng xem xét
kĩ những giấy tờ ở đó đựng trong những phong bì sau khi mang về nhà với
họ. Ở đó không có gì đặc biệt lưu tâm cả.

- Chúng ta đã xem xét kĩ nội dung rồi, Albert, ông nói. Tiêu mất thật sự hai
buổi tối đấy một hay hai lá thư cũ đáng lưu tâm, một số công thức dạy nấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.