BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 218

những kẻ giàu có ấy, có lẽ để lại cho anh nhiều tiền, nhưng để luôn luôn có
những cái chết hòan toàn tự nhiên, và chỗ đó anh không kiếm được gì.Vậy
anh hiểu em nghĩ rằng Dr.Murray có thể, chỉ Có Thể thôi, ném một cái nhìn
về cô Packard và nói thầm:' phi lí, mình đang tưởng tượng mọi việc.'
Nhưng cũng vậy thôi, ý tưởng găm vào óc ông ta. Trường hợp thứ hai ông
nhắc đến sẽ thích hợp với người làm công gia đình, hay nấu ăn, thậm chí
một loại y tá bệnh viện nữa. Một kẻ nào đó làm thuê tại một nơi, một phụ
nữ trung niên đáng tin cậy, nhưng trong cách đặc biệt này thì hơi điên. Có
lẽ thường có những bất mãn, thù ghét một vài người bệnh ở đó. Chúng ta
chưa thể phán đoán sự việc ngay được vì em không nghĩ mình quen biết họ
thân lắm -

- Và người thứ ba?

- Người thứ ba hơi khó, Tuppence chấp nhận. Một kẻ tận tụy. Trung thành.

- Có lẽ hắn ta chỉ thêm vào thước đo giá trị ấy thôi, Tommy nói. Anh thêm,
anh tự hỏi về bà y tá người Ai nhĩ lan đó.

- Cái người mình tặng khăn quàng lông thú ấy à?

- Phải, con người dễ thương mà dì Ada thương. Con người rất tình cảm. Cô
ta dường như yêu mến mọi người, quá thương tiếc khi họ chết. Khi nói với
chúng ta cô ta rất lo âu, phải không nào? Em nói thế - cô sắp ra đi, và cô ta
thật ra không nói cho chúng ta biết lí do.

- Em giả sử có thể cô là một mẫu người hơi yếu thần kinh. Nữ điều dưỡng
không dược phép quá đa cảm. Nó ảnh hưởng xấu đến bịnh nhân. Họ được
bảo nên trầm tĩnh và có năng lức và gợi sự tin cậy.

- Y tá Beresfold đang nói đấy, Tommy nói và cười.

- Nhưng hãy trở về với bức tranh, Tuppence nói. Chúng ta chỉ nên tập trung
vào bức tranh. Bởi vì em nghĩ những gì anh nói với em về bà Boscowan rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.