BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 232

vì tình. Có phải ai đó đã nói - bà Copleigh hay cha cố nói nhỉ, rằng cô Bligh
là thư kỉ riêng của ông hồi còn trẻ, cô vẫn còn trông nom công việc của ông
ở đây?

'Phải, Tuppence nghĩ, điều này khá tự nhiên. Những thư kí thường rơi vào
tình trường với ông chủ của họ. Gertrude Bligh đã yêu Philip Starke. Phải
chăng đó là một sự kiện có ích? Phải chăng cô Bligh biết hay nghi ngờ
đằng sau tính cách khổ tu trầm lặng của Philip Starke còn ẩn một sự điên
khùng kinh khủng đáng sợ? LUÔN LUÔN QUÁ YÊU TRẺ CON.'

'Quá yêu trẻ con, tôi nghĩ thế,' bà Coplegh đã nói thế.

Những sự kiện nắm bắt ông như vậy. Có lẽ đó là lí do cho việc ông trông có
vẻ quá bị tra tấn đến thế.

'Trừ phi đó là một trường hợp một nhà bệnh lí học hay chuyên gia tâm thần
học, người ta không biết cái gì về chứng sát nhân điên cuồng,' Tuppence
nghĩ.' Tại sao họ muốn giết trẻ em nhỉ? Cái gì thúc dục họ? Có phải sau này
họ lấy làm tiếc hận? Có phải họ chán ghét, hay tuyệt vọng bất hạnh, hay bị
đau khổ?

Ngay lúc đó cô chú ý tia nhìn chăm chú của ông đè nặng lên cô. Mắt ông
gặp mắt cô dường như để lại một thông điệp.

"Cô đang nghĩ về tôi, cặp mắt đó nói. Phải, những gì cô đang nghĩ đó là sự
thực. Tôi là một người đàn ông bị ma ám."

Đúng, điều này mô tả ông ta rất chính xác - ông ta là một người đàn ông bị
ma ám.

Cô hướng mắt mình đi chỗ khác. Tia nhìn chăm chăm hướng về cha cố. Cô
thích cha cố. Cha cố là một người thân thiết. Ông có biết gì không?
Tuppence nghĩ, có lẽ ông đang sống giữa một mớ rối rắm ma qủy mà ông
chưa bao giờ nghi ngờ. Có lẽ, tất cả những sự kiện xảy ra chung quanh ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.