BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 40

- Tôi không biết ở đây có ai thích cái khăn lông chồn này không, Tuppence
nói. Đây là cái khăn đẹp. Có lẽ, một trong những người bạn đặc biệt của dì?
hay có lẽ một trong những y tá đang chờ một ân huệ đặc biệt nơi dì Ada?

- Đó là một ý tưởng rất hay, thưa bà Beresford. Tôi e cô Fanshawe không
có một người bạn đặc biệt nào giữa những người khách đến tham quan,
nhưng cô O'Keefe, một y tá đã làm nhiều việc dọn dẹp cho bà có lòng tốt
đặc biệt và khéo ở tôi nghĩ cô ấy sẽ rất vui lòng và vinh dự nhận cái khăn
ấy.

- Còn bức tranh treo trên lò sưởi, tôi thích có nó - mà có lẽ thuộc về tài sản
của ai đã tặng nó cho bà ấy, sẽ muốn lấy lại bức tranh đó. Tôi nghĩ chúng ta
phải hỏi cô --?

Cô Packard ngắt lời. "Tôi rất tiếc, bà Beresford, tôi e chúng tôi không thể
làm điều ấy. Bức tranh ấy của bà Lancaster tặng cô Fanshawe bà này không
còn ở với chúng tôi nữa."

- Không còn ở với cô nữa sao? Tuppence kinh ngạc. Một bà Lancaster nào
đó? Cái người tôi thấy lần sau cùng tôi ở đây - với mái tóc trắng chải ngược
ra sau. Bà ấy đang uống sữa trong phòng khách dưới lầu. Cô nói bà ấy đi xa
rồi?

- Phải. Tất cả hơi bất ngờ. Một người bà con của bà ta, một bà Johnson nào
đó, đã đem bà ấy đi xa cách đây một tuần. Bà Johnson từ Phi Châu nơi bà
ấy hiện đang sống trong bốn hay năm năm sau cùng trở về - hoàn toàn bất
ngờ. Từ khi vợ chồng bà ấy thuê một căn nhà tại nước Anh, thì bây giờ bà
có thể chăm sóc bà Lancaster tại nhà riêng của bà. Tôi nghĩ bà Lancaster
thật sự không muốn từ bỏ chúng tôi. Bà ấy trở nên quá - bảo thủ, bà sống
rất tốt với mọi người và hạnh phúc. Bà ta rất phiền muộn, buồn phát khóc
về chuyện ra đi - nhưng ai có thể làm gì được? Thế mới hay là thật ra bà ấy
không biết gì, dĩ nhiên bởi vì nhà Johnson trả tiền cho việc bà ấy ở đây. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.