BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 57

anh đã được ám chỉ rồi, người bà con có những liên tưởng và đôi khi những
aỏ giác nhẹ nhàng - khá nhiều bà già khác cũng như vậy - Không ai nghĩ là
chuỵên khác thường - nếu bà ta tán gẫu về chuyện sữa bị nhiễm độc, những
đứa trẻ chết sau lò sưởi hay một vụ bắt cóc độc ác; không ai thật sự lắng
nghe. Họ chỉ nghĩ đó là bà A hay bà B có những liên tướng đấy thôi -
không người nào Chú ý hết.

- Ngoại trừ bà Thomas Beresford.

- Được rồi, Phải, em Đã chú ý.

- Nhưng tại sao?

- Em không hoàn toàn biết rõ. Tuppence chậm rãi đáp. Nó giống như những
câu chuyện thần tiên. Bằng Cách Cắn Vào Những Ngón tay Tôi - Điều Độc
ác Theo Đường Này Đến. Thình lình em cảm thấy sợ hãi. Em luôn nghĩ đến
Sunny Riđge như một nơi chốn an bình hạnh phúc - rồi đột nhiên em cảm
thấy ngạc nhiên... Đó chỉ là cách duy nhất em có thế nói. Em muốn tìm
hiểu rõ hơn. Bây giờ bà già khốn khổ Lancaster đã biến mất. Một ai đó đã
lẹ làng bí mật đem bà ta đi.

- Nhưng tại sao họ làm thế chứ?

- Em chỉ có thể nghĩ vậy bởi vì ngày bà ta càng tệ hơn - xấu hơn xét trên
quan điểm của họ - nhớ lại nhiều hơn, có lẽ thế, nói chuyện với người khác
nhiều hơn, hay có lẽ đã nhận ra một ai đó - hay một kẻ nào đó nhận ra bà ấy
- hay đã kể cho bà nghe một điều gì đấy làm cho bà nảy ra một ý kiến mới
về một chuyện đã xảy ra. Dù sao, vì lí do này hay lí do kia bà ta đã trở nên
nguy hiểm đối với kẻ khác.

- Nhìn đây, Tuppence, toàn thể sự việc này là tất cả những sự việc và những
người nào đó. Đó chỉ là một ý tưởng do em nghĩ ra mà thôi. Không cần
thiết em phải theo đuổi những chuyện không phải là việc của em rôi làm
mình bị khủng hoảng tinh thần nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.