BỨC HỌA CHẾT NGƯỜI - Trang 59

Sáng thứ hai, Albert, người giúp việc chính của gia đình Beresford trong
nhiều năm, từ khi anh ta còn là một gã giữ thang máy tóc màu cà rốt được
họ thuyết phục tham gia vào những hoạt động chống bọn tội phạm tăng
thêm niềm vui cho họ, đặt khay trà buổi sáng trên chiếc bàn giữa hai
giường, kéo các màn cửa, loan báo đó là một ngày đẹp trời, rồi dời cái vẻ
ngoài bệ vệ của anh ra khỏi phòng.

Tuppence ngáp, ngồi dậy, dụi mắt, rót một tách trà, cho một lát chanh mỏng
vào, lưu ý rằng đó một ngày đẹp trời, mà bạn không bao giờ biết..

Tommy trở mình rên rỉ.

- Dậy, Tuppence nói. Hãy nhớ hôm nay anh sắp đi nhiều chỗ.

- Chúa ơi. Tommy nói. Tôi nhớ rồi.

Anh ngồi dậy và cũng tự mình rót một tách trà. Anh nhìn bức tranh trên giá
với vẻ thưởng thức.

- Tôi dám nói, Tuppence, bức tranh của em rất đẹp.

- Đó là hướng mặt trời đi vào phía bên cửa sổ và thắp sáng ngôi nhà.

- Thanh bình thật.

- Nếu em có thể nhớ lại trước kia em đã nhìn thấy nó ở đâu.

- Anh không hiểu điều ấy lại quan trọng như vậy. Em sẽ nhớ lại lúc này hay
lúc khác thôi.

- Cái ấy không tốt. Em muốn nhớ lại bây giờ.

- Nhưng tại sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.