BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 205

BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN

Cố Tây Tước

www.dtv-ebook.com

Chương 14: Nóng Lạnh Tự Biết 3

“Anh có thể không đi không?”

Anh có thể không đi không? Anh có thể không đi không... Cô mở to

mắt nhìn ánh đèn trong phòng, sắc mặt có chút thẫn thờ, cả khuôn mặt cũng
từ từ nóng lên. Đây rốt cuộc là mơ hay là... An Ninh không thể xác định,
cho nên, cô vô cùng bối rối.

Đợi đến khi ánh nắng xuyên qua rèm cửa, cô nghe thấy Mao Mao

giường dưới mò mẫm vào toilet.

“Mấy giờ rồi?”

Mao Mao giật mình: “Dậy rồi à, để tôi xem... sáu giờ mười lăm phút.”

Lúc điện thoại vang lên, Triều Dương cũng bị làm cho tỉnh giấc: “Ai

mà thất đức thế hãy còn sớm đã phá giấc mơ của người khác!”

An Ninh sa sầm: “Xin lỗi, là di động của tôi.”

Mao Mao đã đi ra, đưa máy cho Meo Meo. An Ninh xem là số lạ, do

dự một lúc mới nghe máy, đối phương vừa nghe đã nói một câu thành tâm:
“Xin lỗi.”

An Ninh không nhận ra là ai: “Anh là?”

Lần này đổi lại là đối phương im lặng mấy giây: “Giang Húc.”

“Ờ, có chuyện gì không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.