BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 23

Sau sự việc đó, họ tự mình kiểm điểm, làm sao có thể bị một người

của khoa Vật lý làm mình cứng họng như vậy chứ? Kết luận đưa ra là: cách
nghĩ của cô gái này không hợp lý.

Sau sự kiện chuyển nhà, An Ninh nghỉ ngơi trọn một ngày, ngày hôm

sau cô về nhà để mẫu thân đại nhân dán cao lên lưng. Bà sống trong thành
phố, đi lại cũng tiện. Từ cổng sau của trường chỉ cần ngồi xe bus năm mươi
phút mười bảy giây là có thể về đến nhà, cô đã đo độ lệch trung bình, số
trung vị và số mode, đáp án này rất chuẩn.

Buổi tối ở nhà cùng mẫu thân đại nhân xem ti vi, xem đến một căn nhà

cổ, Lý phu nhân nói: “Ninh Ninh, căn nhà này thật là đẹp.”

An Ninh: “Dạ, đúng vậy… Sàn nhà hình như là lót gỗ bóng…”

Lý phu nhân: “Đúng vậy, đúng vậy.”

An Ninh: “Gỗ bóng hình như rất dễ cháy.”

Lý phu nhân: “…”

Ừm… An Ninh thừa nhận bản thân mình thực sự rất tẻ nhạt.

Lần này An Ninh về nhà liền hai ngày, nên cô nhận được vô số sự

quan tâm, chủ yếu là dặn cô khi quay lại nhớ mang theo thứ gì ăn được. Chỉ
có Mao Mao kiên quyết phản đối, nói đồ ăn sẽ mang đến cho cô rất nhiều
sự tra tấn về tinh thần! An Ninh nhìn đám người vây lại dần Mao Mao một
trận, cô chỉ mỉm cười, chứng minh rằng mình chỉ là kẻ ngoài cuộc.

Tường Vy tìm cô: “Đang làm gì đó?”

An Ninh: “Xem một cuốn sách dịch từ tiếng Nga.”

Tường Vy: “Nói về cái gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.