BỨC THƯ BỊ LÃNG QUÊN - Trang 293

An Ninh bắt đầu suy nghĩ... “trọng điểm” cần nói: “À, thực ra anh ấy

cũng được.”

“Ha ha, hai người đã từng tiếp xúc thân mật chưa?” Trình Vũ thấy đối

phương hiển nhiên bị kinh hãi, không thể không đổi ngôn từ diễn đạt: “Anh
họ tôi từ nhỏ đã khó gần, người quen anh ấy cũng tránh nói chuyện, cho
nên tôi rất hiếu kỳ với chuyện này!”

An Ninh hắng giọng một tiếng: “Chưa từng.”

Bỗng nhiên cô lại nhớ tới một tối nào đó, đúng là bực mình! Đó là ảo

giác trong mơ mà thôi, Amen!

Lúc này, người rất khó trị đó đã bước về phía này, người bên cạnh cô

lập tức lủi vào đám đông.

Đợi khi anh bước đến bên cạnh, An Ninh trấn tĩnh bắt đầu câu chuyện:

“Có phải anh từ nhỏ đã bắt nạt em gái anh không?” Xem người ta sợ anh
đến nông nỗi kia kìa.

Mạc Đình không hứng thú thảo luận vấn đề này, chỉ nói: “Em uống

bao nhiêu rồi? Mặt đỏ rồi kìa.” Hình như cô hơi saỵ, Từ Mạc Đình trầm
ngâm, lập tức mỉm cười: “Em có muốn về không?”

“Không muốn.” An Ninh lắc đầu.

Mạc Đình ghé sát tai cô nói nhỏ: “Nhưng mà anh muốn về rồi.”

An Ninh đúng là bị làm khó, Từ Mạc Đình thừa cơ tiến tới, nói vẻ

chính đáng: “Nếu em muốn uống, về nhà cũng có thể uống mà, phải
không?”

Mắt trân trân nhìn mỹ nhân bị dẫn đi, lão tam vừa quay lại lặng lẽ lắc

đầu: “Lão đại rõ ràng là làm điều người quân tử không nên làm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.