của chị cực kém, đối phương thì phát âm cực kỳ quái dị, sau khi trao đổi
hai mươi phút, cả hai dùng tiếng của mình, phải nói là tiếng mẹ đẻ, bắt đầu
cãi vã!”
Lúc này Tường Vy ồn ào đi vào: “Buổi sáng đã phát hiện Opera mini
liên tục 404*, lúc ấy đã có dự cảm không tốt rồi. Meo Meo! “Mời người
dùng Trung Quốc vào trang mini.opera.com để nâng cấp lên bản Opera
mini Trung Quốc, nhanh hơn, ổn định hơn”. Ổn định cái đầu nó! Ổn định
cả nhà bọn nó!” [*: Lỗi hiển thị.]
Mao Mao từ cân điện từ nhảy xuống: “Bị đói thật là khó chịu, nhưng
có thể gầy đi thì tôi vẫn có thể nhẫn nhịn, có điều các bà lại làm tôi béo lên
đây này!”
Bây giờ là đang so ai thảm hại hơn ai sao? Nói vậy hình như cô còn
chưa được tính là thê thảm, nhưng mà đắc tội với một vị nhân sĩ nổi danh
trong trường, mà thật ra câu nói “Ờ... Chuyện này thì liên quan gì đến
anh?” không bị coi là quá đáng chứ? Chỉ là lời nói thật thôi mà, nhưng đối
phương đích xác là đã phẩy áo bỏ đi.
Tường Vy: “Meo, bà giúp tôi xem xem, có thể xử lý được không?”
“Bản tiếng Trung không tốt sao?”
“Tôi với nó khắc nhau! Hơn nữa bản tiếng Anh tôi dùng quen tay đến
mức có thể nhắm mắt mà dùng, không muốn chuyển sang bản tiếng
Trung.”
Mao Mao đề nghị: “Không muốn dùng Opera Trung Quốc thì tải về
phiên bản quốc tế rồi sửa lại thành phiên bản Trung Quốc mà dùng!”
“Ừ...” An Ninh vừa định mở miệng, Mao Mao đã ngắt lời: “Tuy tôi rời
khỏi giang hồ Opera đã nhiều năm, nhưng bà cũng không nên tùy tiện đụng
vào người giang hồ nha.”