BỨC TRANH CHẾT CHÓC - Trang 64

toác, xác chết chôn vội vàng, không có quan tài gì cả. Ông thấy tội nghiệp,
không kịp nghĩ gì cả, lấp đất chôn lại như cũ, và lẩm bẩm:

- Thật là bí ẩn, khi không có một xác chết không quan tài, ai đã chôn người
đàn ông đó? Rồi lại có tiếng đàn bà than khóc rầu rĩ trong mưa. Và linh cẩu
xuất hiện. Chuyện xưa nay chưa từng có ở khu nghĩa địa này. Ta thật không
hiểu nổi.

Dù biết khu nghĩa địa là luôn bí ẩn, đầy ma quái, bản thân chôn cất cả trăm
người ở đây, đã quen với mùi tử khí, ấy vậy mà đêm nay, trời mưa gió tầm
tã, ông Túc vẫn rợn gáy khi thấy cảnh vừa rồi. Ông đứng đợi một lúc, không
thấy gì nữa, mới loạng choạng bước về nhà.

Bà Tảm vẫn còn thức đợi. Bà tò mò:

- Anh Túc, tiếng khóc vừa rồi là của ai thế?

Ông Túc thẩn thờ:

- Một người đàn bà, em ạ. Cô ta khóc trên ngôi mộ mới chôn...

Bà Tám buồn rầu:

- Em biết ngay mà. Em đã nghe rõ tiếng khóc ấy. Thế sao bà ta lại khóc đau
đớn thế nhỉ?

Ông Tức chậm rãi:

- Cô ta khóc tìm chồng. Nhìn cô ta thật kỳ dị, khác hẳn với người thường.

Bà Tám sửng sốt:

- Sao lạ vậy? Bà ta khác người thường ư? Mà sao bà ta lại tìm chồng trong
khu nghĩa địa này?

Ông Túc xa xăm:

- Anh cũng không hiểu nổi nữa. Chỉ biết cô ta tên là Huyền Thu, theo lời cô
ta nói, anh chưa kịp hỏi tiếp, thì thấy con linh cẩu xuất hiện, cô ta sợ quá
biến mất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.