BỨC TRANH CHẾT CHÓC - Trang 68

- Không! Cô ấy chết vì bị cọp vồ. Cũng may, cháu phát hiện ra, nên mới còn
được toàn thây đó.

Bà Tám rú lên kinh hãi:

- Cọp vồ à? Khu vực này làm gì có cọp? Tôi ở đây đã mười năm có thấy con
cọp nào đâu?

Chu Khải Rực đau đớn:

- Thì cháu cũng đâu có ngờ. Một con cọp lạ từ đâu đến, bất ngờ vồ cô ấy. Cô
ấy đi sau lưng cháu. Lúc đó, trời về chiều, sương mù lảng đảng. Cháu nghe
tiếng cô ấy rú lên kinh hoàng, cháu vội quay lại, thấy con cọp đang vần xác
cô ấy, cháu vội cầm cung lắp tên bắn con cọp, con cọp bị thương, vùng chạy
mất. Cháu ôm xác vợ, khóc nấc lên. Có ai ngờ cô ấy lại chết thảm như vậy...

Ông Túc hỏi:

- Và cậu đã bí mật chôn cô ấy ở khu nghĩa địa này?

Chu Khải Rực gật đầu, buồn bã:

- Vâng, vì cô ấy chết bất đắc kỳ tử, làng không cho chôn trong khu nghĩa địa
của làng, nên cháu bí mật chôn cô ấy vào ban đêm ở đây. Bia mộ cô ấy cũng
làm về ban đêm.

Ông Túc gật đầu:

- Thế là đã rõ rồi. Hèn chi tôi là dân chuyên đào huyệt ở đây, mà lại không
hay biết gì cả...

Chu Khải Rực nức nở:

- Cháu xin hai bác, chỉ vì hoàn cảnh mà thôi. Mong hai bác chăm sóc mộ
phần giúp cháu, cháu xin hậu tạ...

Bà Tám nói:

- Được rồi, cậu cứ yên tâm. Nghĩa tử là nghĩa tận mà! Cậu không nói, chúng
tôi cũng tìm hiểu, và coi sóc cho cô ấy. Thế cậu có biết chuyện gì không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.