BỨC TƯỜNG ĐÁ KINH HOÀNG - Trang 43

Những sợi tóc rất khô, giòn và dễ gãy. Ernesto Dorani kéo mái tóc, bởi

anh muốn xoaỳ đầu người đàn ông lại. Sự việc không đơn giản, nhưng rồi
cuối cùng cái đầu cũng nghiêng sang một bên mà không khiến cho da bị
trầy xát.

Một khuôn mặt người ư?

Không, không phải mặt người. Nó là nỗi kinh hoàng trần trụi. Chỉ là từng

phần mặt với một làn da rất mỏng và trong như giấy. Một vệt nhăn nhúm
tởm lợm của những thớ thịt đã cứng, xương và...

Ernesto Dorani không biết gọi nó bằng gì. Anh chăm chú nhìn vào thứ

chắc đã có thời là một khuôn miệng người.

Bây giờ nó là một cái mõm rách toác, cắm hai hàm răng, trong số đó có

một vài chiếc dài và nhọn hơn hẳn những chiếc còn lại.

Như hàm răng của một con ma cà rồng!

Suy nghĩ này khiến vị cha đạo kinh hãi. Sự kiện vượt quá tầm xử lý. Anh

thấy mình đang sa vào một cơn mơ trầm trọng. Anh đang bị cầm tù, bị
xiềng xích, nỗi kinh hoàng thò ra những gọng kìm kẹp chặt lấy anh. Ernesto
Dorani thốt có cảm giác muốn nôn mọi thứ trong người ra. Hệ tuần hoàn
vậy là đã đến giai đoạn kiệt sức, nó nổi cơn điên.

Đúng trong giây phút này, vị cha đạo trẻ tuổi nhận ra rằng nỗi sợ hãi có

thể trở nên ác độc đến mức độ nào. Ernesto Dorani không còn cảm thấy
mình là con người nữa, chỉ còn là một nạn nhân, và cú sốc mỗi lúc một
dâng mạnh hơn khi anh nhìn thấy thân người kia không phải xác chết,
không thể là xác chết, bởi nó đang động đậy.

Thân hình người kia nhỏm dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.