BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 236

A Lai

Bụi trần lắng đọng

Người dịch: Sơn Lê

Chương 29

Bắt đầu

Đêm hôm ấy tôi ngủ rất ngon giấc. Bình thường, tôi nhớ Ta Na hồi lâu mới
ngủ nổi, nhưng hôm ấy tôi không nhớ nàng.Trong khoảng thời gian này, hễ
sáng dậy là tôi lại nhớ đến nàng. Sáng nay chưa kịp nhớ đã nghe dưới sân
có tiếng người mắng con ngựa.
Lại có nhiều ngựa thồ lương thực cho nhà Nhung Cống. Chỉ giây lát sau
đàn ngựa và bà Thổ ti biến khỏi tầm mắt tôi. Cha tỏ ra vô cùng mệt mỏi trở
về phòng ngủ.
Trước lúc ngủ, cha nói "Lúc nào bắt đầu thì gọi cha dậy".
Tôi không hỏi cha bắt đầu việc gì. Với tôi, cách tốt nhất là lặng lẽ chờ đợi.
Anh tôi đang mở rộng chiến tích ở biên giới phía nam. Cách làm của anh là
dùng lương thực để thu hút dân của bên kia biến thành dân của mình. Chờ
đến ngày cha chết, anh có nhiều dân hơn, nhiều đất đai hơn.Trong lúc anh
đang thắng thế ở biên giới phía nam thì tôi đem cho bà Nhung Cống thật
nhiều lương thực. Cho nên anh nói "Hai người đàn bà Nhung Cống làm u
mê mọi người, sẽ có ngày bà Thổ ti Nhung Cống ngồi ngay trong nhà Mạch
Kỳ để ra lệnh".
Rõ ràng khẩu khí của anh coi tôi và cha là những thằng ngốc.
Câu ấy anh nói với người thân cận nhất của anh, nhưng tôi biết ngay. Cha
nghe, nhưng không nói gì. Chờ cho mọi người lui ra hết, cha hỏi tôi "Anh
con là người thông minh hay là giả bộ thông minh?"
Tôi không trả lời.
Nói thật, tôi không tìm thấy giữa hai người có sự khác biệt lớn.Tuy biết
mình là người thông minh, chắc chắn cũng sẽ để người khác biết cái thông
minh của mình. Cha hỏi tôi câu vẫn hỏi, tôi ngốc hay cố tình làm ra vẻ
ngốc. Cha nói với tôi "Chắc chắn anh con không nghĩ được con làm hay
hơn anh ấy. Muốn làm thế nào thì làm, câu nói rất đúng. Cha đi ngủ đây,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.