BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 234

đấy tôi mới biết, ngay buổi tối sau hôm đính hôn, nàng đã được người đưa
về. Đi cùng còn có người và ngựa của nhà Mạch Kỳ, đem theo súng máy áp
tải lương thực cho nhà Nhung Cống. Chỉ cần người của nhà La Tuyết Ba
xuất hiện, lập tức bị đánh phủ đầu.
Tôi hỏi cha có chuyện gì.
"Chẳng phải như con bảo muốn làm thế nào thì làm là gì?" Cha hỏi lại tôi,
vẻ mặt ông tỏ ra bực bội. Chuyện đúng là vui! Tưởng đâu tôi là Thổ ti
Mạch Kỳ, cha biến thành thằng ngốc.
Tôi nói "Vậy thì, được thôi!"
Thổ ti Mạch Kỳ còn nói với con trai, ông giữ bà Thổ ti lại là để đánh lừa
người của Thổ ti La Tuyết Ba, nhưng chỉ ở trong dinh lũy của chúng tôi thì
không ai thấy. Cha thích đi dã ngoại, điều ấy ai cũng biết.Tôi nói với cha
"Cha và bà ấy lên ngựa, người nhà của La Tuyết Ba không thấy hay sao?"
Hai vị Thổ ti đem theo mấy người bảo vệ.Tôi không biết cha đang thực thi
kế sách hay đi dã hợp với bà Thổ ti Nhung Cống.Tôi lại lên đài quan sát.
Đêm mưa, ban ngày trời rất đẹp phóng tầm mắt có thể nhìn thật xa. Người
đói biết rằng không nên đến chỗ chúng tôi, mà nên đòi Thổ ti của họ phải
cứu tế, nhưng vẫn có người đến cái nơi tích trữ lương thực này. Cách xa nơi
này, nhiều người đói đang lảo đảo bước đi, nhưng không ai chết bên cái
công sự của chúng tôi. Nếu chuyện ấy xảy ra thì tôi không thể chịu nổi.
Nhưng những người ấy chỉ đến xem cái nơi đồn rằng có nhiều lương thực
nó thế nào, thế rồi quay về ngay. Họ đến dưới như đến chầu thần thánh, rất
vất vả, có cảm tình với thánh địa, nhìn cái nơi gần với Thiên quốc, rồi quay
về quê cũ, về cái nơi bụi đất, cái nơi không có thiên tai nhưng bị đói. So
với những người này, dân của TH Mạch Kỳ đúng là những người sống trên
Thiên quốc, được Phật tổ ưu ái.
Thung lũng xanh nơi xa, vào mùa này nước suối mỗi ngày một đầy, anh
đào dại đang nở hoa.Trên đường về, họ nằm chết dưới những gốc cây kia.
Không biết hương thơm của hoa có đưa họ lên Thiên đường được không.
ông chủ của họ không đưa họ lên được Thiên Quốc, tất nhiên họ có quyền
nhờ hương của hoa đưa lên. Cha cùng với bà Thổ ti Nhung Cống rong ruổi
ngựa trong đám người ngơ ngác, không hay biết gì kia. Hai người đến bờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.