BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 142

anh túc mọc lên từ ba cái tai người. Chỉ cần nhớ, hôm chém đầu ba tên ăn
cắp hạt anh túc, đem đầu chúng về trả cho nhà Thổ ti Uông Ba, là đủ rõ
chuyện. Những tên này trước khi bị bắt đã kịp nhét hạt anh túc vào tai.Thổ
ti Uông Ba có được hạt anh túc từ trong những cái đầu kia.

Uông Ba cho anh túc nở hoa từ những cái tai để kỷ niệm người anh hùng
của ông ta.

Chúng tôi huỷ bỏ kế hoạch đi về phía bắc, thúc ngựa nhanh về nhà. Dọc
đường tôi nói với người quản gia, tin này chắc chắn làm cả gia đình phải
giật mình kinh hãi.
Nhưng, đặc biệt là anh tôi, mức độ giật mình vướt quá trí tưởng tượng của
tôi.

Con người thông minh ấy đứng bật dậy, gào lên "Không thể có chuyện ấy,
lỗ tai người chết đâu mọc được hoa!"
Trước đấy, anh rất tốt với tôi, nói một cách khác, trong đường nhà Thổ ti
chưa bao giờ có một người anh tốt với em như thế. Nhưng lần này thì
không phải vậy, anh giơ ngón tay khinh miệt về phía tôi "Mày là thằng
ngốc thì biết gì!" tiếp theo anh xông thẳng đến trước mặt người quản gia
gào lên "Ông gặp ác mộng rồi đấy!"
Tôi thương hại cho anh. Anh là người thông minh nhất thiên hạ. Nhược
điểm của anh là, chỉ sợ mình thỉnh thoảng tỏ ra thiếu thông minh. Bình
thường, lúc nào anh cũng tỏ ra dửng dưng với mọi việc. Điều ấy không có
nghĩa là anh tôi không quan tâm đến công việc, mà đó chỉ là biểu hiện
thông minh của anh – không quá dụng tâm nhưng cũng có thể hiểu rõ và
làm tốt mọi việc.Trông cái vẻ đau lòng của anh, tôi chỉ mong mình đã gặp
cơn ác mộng, tỉnh dậy vẫn còn ở biên giới phía nam, trận mưa kia vẫn còn
tiếp tục.
Nhưng tất cả đều là sự thật.Tôi vỗ vỗ tay.
Thằng Trạch Lang chạy lên, mở cái bọc trong tay nó.
Bà Thổ ti lập tức bịt mũi bằng cái khăn tay lụa.Ta Na thì không dám có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.