BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 226

tôi có những ba mươi lăm cái kho như thế này, kho nào cũng đầy lương
thực.Từ chỗ con ngựa đang thồ lương thực, bà Thổ ti đi tới, nói con gái
bàta sẽ về chờ Thổ ti Mạch Kỳ đến ngỏ lời cầu hôn cho con trai. Bà ta còn
nói "Người đến hỏi phải đến sớm một chút".Tốt nhất, trước khi họ đem
nhiều lừa ngựa đến thồ lương thực về.

Đoàn ngựa thồ đã đi xa, Ta Na của tôi cũng đang đi dưới áng mây kia.
Ông quản gia hỏi "Cô gái đẹp kia đi thế nào nhỉ?" Vẻ kỳ lạ hiện lên nét mặt
ông ta, khiến tôi hiểu ý ông định nói gì. Ông ta cho rằng tôi đã trúng kế mỹ
nhân của bà Thổ ti.Tôi cũng rất hối hận đã để Ta Na đi mất. Nếu nàng
không quay lại thì số lương thực kia biết tính sao? Không cần tính, đúng là
không cần tính. Lòng tôi trở nên trống trải. Buổi tối, nghe gió thổi trên trời
cao, lòng tôi vẫn trống trải. Vì một người con gái mà tôi mất ngủ.

Trái tim tôi ơi, lúc này ta cảm nhận được mi.Trong ấy, một nửa là đau khổ,
một nửa là nhớ nhung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.