BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 288

việc, không nói ra nổi điều muốn nói.Thác lũ là một ví dụ, nhưng một ví dụ
có ý nghĩa gì? Ví dụ chỉ là ví dụ, không có ý nghĩa gì.
"Cậu không biết đã xảy ra kỳ tích à?"
"Ông đã nói được".
"Cậu ngốc lắm".
"Có lúc như thế".
"Cậu bị kỳ tích như nước cuốn đi".
"Họ như thác lũ".
"Cậu có cảm thấy sức mạnh không?"
"Sức mạnh lớn lắm, không sao cản nổi".
"Vì không có phương hướng".
"Phương hướng?"
"Cậu không chỉ hướng cho họ".
"Chân tôi không tiếp đất, đầu óc mê man".
"Cậu ở trên cao, họ dựa vào người trên cao chỉ hướng".
Tôi nghĩ mình đã hiểu đôi chút. "Tôi sai ở đâu?"
"Cậu không muốn làm Thổ ti thật à?"
"Để tôi nghĩ xem, tôi nghĩ xem mình có muốn làm Thổ ti hay không".
"Tôi nói Thổ ti Mạch Kỳ".
Cậu Hai nhà Mạch Kỳ đứng dưới nắng gắt để suy nghĩ, trong nhà vẫn
không động tĩnh. Cuối cùng tôi nói thật to vào nhà "Nghĩ!"
Tiếng tôi tan biến ngay dưới nắng.
Ung Bô đứng dậy nói "Kỳ…tích…không…đến…hai….lần!"
Lúc này tôi đã hiểu. Lúc bấy giờ tôi chỉ muốn vẫy tay để những gì cản trở
tôi lên làm Thổ ti bị cuốn sạch. Chỉ có cái cơ ngơi này cản trở tôi, chỉ cần
tôi vẫy tay, thác lũ sẽ cuốn trôi cái cơ ngơi kia đi. Nhưng tôi là một thằng
ngốc, không chỉ cho họ phương hướng, mà cứ để cái năng lượng to lớn tràn
ra đồng lúa, cuối cùng ngọn sóng vấp phải rừng cây đỗ quyên và vỡ tan
tành.
Tôi đi chân trần về phòng mình, vẫn không ai ra gặp tôi. Ngay cả vợ tôi
cũng không xuất hiện.Tôi nằm vật trên giường, nghe thấy chiếc ủng rơi
xuống nền nhà, lại một chiếc khác rơi xuống. Âm thanh dội vào tai, chấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.