BỤI TRẦN LẮNG ĐỌNG - Trang 422

ấy làm cho ngọn lửa hận thù trong mắt ông ta bùng cháy và mùi rượu sực
nức trong căn phòng khiến tôi buồn ngủ. Con dao, con dao sắc, lạnh như
một tảng băng, thọc vào bụng tôi. Không đau, nhưng lạnh như băng, rất
nhanh chóng, băng bắt đầu nóng lên.Tôi nghe thấy máu mình nhỏ xuống
đất, tôi nghe thấy giọng khàn khàn của ông chủ quán bạn tôi, chào tôi.

Lúc này, trời đất ơi, vị thần linh sai tôi xuống trần ơi, cơ thể tôi đang tách ra
làm hai nửa, một nửa khô ráo, đang bay lên cao, một nửa đẫm máu, đang
chìm dần xuống.Tôi nghe thấy tiếng chân vợ tôi từ trên gác đi xuống, tôi
muốn gọi tên nàng nhưng không sao gọi nổi.

Trời ơi, nếu linh hồn có thể luân hồi, hãy để kiếp sau của tôi được đến nơi
này, tôi rất yêu cái nơi tươi đẹp này! Thần linh ơi, cuối cùng linh hồn tôi
thoát khỏi cái thân xác đẫm máu, bay lên cao, cho đến khi lung linh trong
nắng, linh hồn sẽ tiêu tan, chỉ còn lại chút ánh sáng trắng, không còn gì.

Máu chảy thành vũng trên sàn nhà, tôi nằm trên giường lạnh ngắt, máu trên
sàn nhà ngả thành màu đen.


HẾT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.