BÙM - Trang 72

9

Brừm... brừm...

Tôi hít một hơi sâu. Chắc hẳn họ về muộn thôi mà. Mẹ vẫn ở công sở.
Becky thì ở trường. Còn bố thì đang...

Bố đang ở đâu nhỉ? Tôi đã biến mất một lúc lâu còn gì. Chắc bố đã

gọi điện tới trường tôi. Hoặc gọi cho bố mẹ Charlie. Mà có thể ông
đang ở bên đó không chừng. Có thể ông đang nói chuyện với gã trinh
sát Hepplewhite. Mà cũng có thể ông đang bị nhốt trong một căn hầm
đâu đó.

Tôi gọi vào di động của ông. Chẳng ai nhấc máy. Tôi đi qua phòng

khách, mở cửa kính ban công, bước ra nhìn xuống dưới. Biết đâu bố
đang trên đường về nhà ngay lúc này. Nhưng bãi đỗ xe vẫn trống trơn.

Cánh cửa đằng sau tôi chợt mở trượt ra. Tôi quay phắt lại. “Bố ạ?”
Chính là lão già trong quán ăn Thuyền trưởng Gà. Vẫn bộ con lê đó.

Vẫn mái tóc muối tiêu cắt tỉa gọn ghẽ. Vẫn chiếc vòng đồng đeo dưới
tay áo sơ mi trắng.

“Tao rất tiếc, James ạ,” lão nói giọng ôn tồn. “Nhưng mày biết quá

nhiều.”

“Bố mẹ tôi đâu?” tôi đứng tựa sát vào lan can, giọng tôi chợt khản

đi. “Các người đã làm gì họ?”

“Bố mày đang ở đồn cảnh sát ấy. Mày đã chạy trốn khỏi trinh sát

Hepplewhite, nhớ chứ? Nhưng tao đồ rằng họ không hề biết mày đã
biến đi đâu.” Lão lắc lắc đầu tỏ vẻ buồn bã. “Còn chị mày thì đang hú
hí với gã tình nhân lười tắm rửa ấy.”

“Ông... ông... ông...” tôi cảm thấy thật nhỏ nhoi, cô độc và sợ hãi.
“Vĩnh biệt James. Thật không may, giờ là lúc mày xuống lỗ rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.