BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 208

TÁM

Trên lầu cao của khách sạn Continental Palace khoảng tám giờ mười

lăm tối đã đầy thực khách như thường lệ, gồm những nhân viên làm việc
cho Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ, các cơ quan Viện Trợ và các nhân viên trong Phái
Bộ cố vấn Quân Sự. Hầu hết các quân nhân Hoa Kỳ, theo lệnh cấp trên, họ
không được mặc quân phục trước công chúng nếu như không cần thiết, nên
mọi người có mặt tại đây đều mặc thường phục, đó đây một vài người bản
xứ làm việc cho chánh phủ cũng đang tụ họp, trò chuyện giữa đám thực
khách người Tây phương.

Guy Sherman đã đến đây sớm hơn giờ hẹn để chọn cho được một

chiếc bàn trong góc sân thượng, nơi mà anh có thế ngồi quay lưng vào vách
tường để nhìn xuống dưới đường dễ dàng. Đây là con đường Catinat được
đổi thành đường Tự Do sau khi người Pháp rời khỏi đất nước này. Từ chỗ
ngồi này Guy có thể nhìn được khách ra vào mà không phải nhóm lên khỏi
ghế, vì vậy anh đã thấy Naomi bước vào ngay khi nàng bước hết bậc thang
cuối cùng để vào phòng ăn của tầng lầu này. Guy cũng thấy Naomi đã bỏ đi
bộ quần áo khaki tương tự như loại y phục của người Tây Phương ưa vận
để đi săn tại các vùng rừng núi ở Phi Châu. Hôm nay Naomi choàng trên
người bộ quần áo thời trang bằng gấm Thượng Hải hai màu mà theo Guy,
có lẽ nàng đặt may tại Paris. Naomi bước tới với dáng điệu kiêu hãnh tự
nhiên, chứng tỏ nàng biết rõ hiện tại có nhiều cặp mắt đàn ông đang quay
đầu nhìn theo mình. Nàng chỉ dừng lại nói chuyện với người hầu bàn trong
giây lát rồi bước thẳng đến bàn nơi Guy đang ngồi chờ. Vừa bước đến thì
Guy đứng lên, kéo chiếc ghế mây cho nàng ngồi xuống, trong khi đó người
đàn bà lí nhí lời xin lỗi vì đã đến trễ.

- Cô đừng bận tâm gì cả, mười lăm phút ngồi một mình ở đây đủ thì

giờ cho tôi có dịp nghĩ xem tại sao cô chọn cái khách sạn cũ kỹ này của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.