BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 217

- Có lẽ chúng tôi không ai nghĩ tới chuyện lịch sử.

Guy lắc đầu cương quyết.

- Tôi không nghĩ sự thật là như vậy. Tôi cho rằng sự lo lắng nhiều về

lịch sử sẽ làm trở ngại cho công việc của mình. Ở đây, sự quyết định và ý
chí là liều thuốc quan trọng để trị liệu cho tình cảnh như thế này. Hai điều
căn bản này là điều đã làm cho Hoa Kỳ không được các quốc gia khác đồng
ý. Tôi nghĩ rằng đây là một vấn đề hệ trọng mà cha tôi đã dạy cho tôi. Cha
tôi là đại diện cho tiểu bang Virginia tại Thượng Viện Hoa Kỳ suốt bốn
mươi năm trường và bây giờ ông vẫn sống vơi các phương thức đó.

- Nhưng sự quyết tâm và ý chí để hành động đâu có đem về thành quả

như ý đâu, nhứt là với mấy ông ở bên đó?

Nói tới đây Naomi gật đầu, ra dấu về hướng các ký giả Hoa Kỳ đang

có mặt tại tầng lầu này. Guy đưa mắt nhìn vội về đám nhà báo trẻ, gương
mặt anh xụ xuống.

- Tại Sài Gòn này hiện có hơn một trăm trận chiến đang xảy ra cùng

một lượt đó Naomi à. Điều bất hạnh là báo chí của chúng tôi và Tòa Đại Sứ
của chúng tôi không mấy khi có cùng chung một ý.

- Tại sao vậy?

- Mấy người làm báo Hoa Kỳ kia có thể là bạn của cô, cho nên tôi phải

thận trọng lời nói của tôi mới được. Tôi có thể nói như thế này: Bất cứ ai
trong đám họ cũng cố tâm đi tìm kiếm những nguồn tin tệ hại nhất ở đây,
những tin tức làm động lòng trắc ẩn của người khác. Lúc nào cũng vậy thôi,
bởi vì những thứ đó họ nghĩ sẽ đem lại cho họ giải thưởng Pulitzer dễ dàng
hơn. Họ không thích gì hơn là được viết những chuyện xỏ xiên như chiến
tranh nó tàn khốc như thế nào, chuyện chính quyền Diệm tàn ác ra làm sao,
đại loại như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.