BÙN PHA SẮC XÁM - Trang 256

Thương con thật nhiều. Ba.

Đẩy lá thơ ra trước mặt, Joseph đưa tay lên dụi mắt rồi đứng lên đi về

phía nhà bếp. Vừa rời khỏi bàn viết thì Emerald từ trong vùng bóng tối của
căn phòng bước vội tới bàn viết. Nàng đưa mắt đầy đau khổ nhìn theo
Joseph rồi đưa tay cầm lên một khung hình áp sát vào chiếc áo choàng bằng
lụa trên người rồi vội vã bước theo Joseph đến trước mặt anh chận lại.

- Joseph, ngay từ lúc đầu, mỗi lần em đến đây, em nghĩ em là người

hạnh phúc nhất trên đời này, nhưng bây giờ em biết là mình đã lầm.

Thình lình Emerald xoay ngược tấm hình trong khung ảnh đưa về

trước mặt Joseph.

- Phải đây là người mà anh đã nghĩ tới khi cặp mắt của anh khác

thường không?

Joseph nhìn vào tấm hình của Tuyết một lúc và không nói gì cả.

- Nếu không thì tại sao anh lại úp tấm hình này trong hộc bàn?

- Đó là con gái của anh.

Nói xong Joseph đưa tay cầm lấy tấm hình trên tay Emerald.

- Anh gặp nó lần cuối cách đây chín năm rồi. Anh vô cùng đau khổ

khi phải nhìn thấy nó hàng ngày như thế này.

Joseph từ từ đem đặt khung hình vào học bàn như cũ. Lúc quay trở lại

anh còn thấy Emerald vẫn đứng nguyên chỗ cũ, cúi đầu xuống sàn nhà.
Thình lình đôi vai nàng run run. Emerald đưa hai tay ôm lấy mặt. Joseph
đứng bên cạnh bàn nhìn vào gương mặt nhợt nhạt của Emerald, anh vẫn
đứng tại nơi này cho đến khi Emerald mặc lại áo quần và ra về. Khi tiếng
xe của nàng mất hút vào đêm tối. Căn phòng trở lại hoàn toàn yên tĩnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.