BƯỚC CHẠY THANH XUÂN - Trang 65

"Tôi thật không ngờ cậu lại là kiểu người chưa thử sức đã muốn bỏ

cuộc. Việc rèn luyên dĩ nhiên là quan trọng, nhưng khổ luyện mù quáng hết
ngày này qua ngày khác thì hay ho gì."

Kakeru cũng vênh mặt nghênh chiến với Kiyose.

"Anh Haiji có tập chạy nên cũng hiểu mà đúng không? Mấy người này

ai cũng là tay mơ. Lôi kéo họ vào chuyện viển vông như vậy chỉ khiến cả
bọn phải chịu khổ."

Kiyose kịch liệt lên tiếng, khuân mặt thoáng bộc lộ cảm xúc. "Nếu

không thử phấn đấu tranh thì giấc mơ mãi mãi chỉ là giấc mơ thôi. Hơn
nữa, những người ở đây đều có đầy đủ tư chất. Anh Nikochan đã từng tập
qua môn điền kinh. Thời phổ thông, cặp sinh đôi với King chơi cho câu lạc
bộ bóng đá. Còn Yuki thì tham gia câu lạc bộ kiếm đạo. Thần đồng ngày
nào cũng vượt hơn mười câu số đường đèo để đến trường rồi về nhà, và
chắc chắn Musa cũng tiềm ẩn năng lực nào đó."

"Đâu phải cứ là người da đen thì sẽ chạy nhanh đâu. Cái đó gọi là

thành kiến. Có nhiều người da đen không biết nhảy và ghét nghe nhạc
hiphop, bản thân tôi chạy cũng chẳng nhanh hơn mọi người là bao đâu."
Musa nói với vẻ bất lực.

"Việc tôi từng tập điền kinh đã là chuyện của bảy năm trước rồi."

Nikochan châm điếu thuốc mới, trên môi nở nụ cười khổ sở.

"Dù ban nãy không được anh Haiji nhắc tới nhưng tôi dở thể thao

thật." Hoàng Tử cũng rụt rè lên tiếng, tay lật lật cuốn truyện với vẻ chán
chường. Kiyose vẫn nhìn chòng chọc vào Kakeru rồi tuyên bố một cách
nóng giận:

"Cộng thêm Kakeru vừa đến Aotake là đủ mười người. Hakone không

phải là ngọn núi ảo vọng. Đây cũng không phải là chuyện hão huyền. Chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.