Nguyễn Công Hoan
Bước đường cùng
Chương 25
Hôm sau, chị Pha cắt cơn, nhưng anh bị ông nghị gọi đến, đánh cho một
trận thực đau rồi đuổi đi, không cho làm nữa. Ông rất giận:
- Giá mày tử tế hẳn hoi như người ta, thì hôm qua mày nhận là mày
lấy, có phải người ngoài, người ta đỡ cười thằng chủ mày không?
Ông hẹn cấm cửa anh, và bắt anh phải trả năm thùng thóc vay trước. Anh
khóc mếu lạy van, song không ăn thua. Sau cùng phải bắt vợ ốm xanh ốm
gầy bế con đến ông nghị, cả nhà thụp xuống đất tế sống ông, ông mới tha.
Ông nghị cho chịu, chẳng phải vì rủ lòng thương cái gia đình nheo nhóc,
cảnh nghèo bệnh nặng, nhưng là ông trông rõ rằng vợ chồng Pha nay chỉ
còn có bộ xương, giá có đẽo mãi mà bán, cũng không đủ tiền thóc.
Thực vậy, cuộc sinh nhai của Pha rất đỗi gay go, nhất là mấy hôm sau này
trời mưa luôn không ngớt. Dự và Tân hết lòng với anh, nhưng hai người
này cũng không được dư dật cho lắm, nên sự cứu giúp cũng có chừng mà
thôi.
Rồi may quá, anh tìm được việc làm cho một người làng Đông Xá, vì
người ấy hứa có thể trả công ngay bằng gạo. Như vậy, cơm ngày hai bữa
anh không phải lo, mà vợ anh cũng không phải nhịn đói.
Nhưng sự dễ chịu ấy cũng chỉ được có năm ngày. Ngày thứ sáu có lính
huyện đem trát quan về làng bắt hai chục phu đi hộ đê, mà Pha là người đầu
tiên bị lý trưởng đến tróc.
Pha phải đến nhà Dự, nhờ em vợ nuôi vợ con, rồi mượn cái cuốc, và cơm
nắm muối vừng cùng bọn phu người làng lên mặt đê An Bắc.
Khúc đê này rất xung yếu. Vì trời mưa dữ quá, nước các ngả đổ về. Nếu có
vỡ thì đồng điền làng mạc cả ba huyện phải ngập hết. Vì vậy các ông quan
địa phương gần đó và nhân viên sở Lục lộ phải hết sức cứu chữa và lâm
thời đắp một cái quai ở trong để phòng nếu khúc đê ấy chẳng may bị thần
nước phá tan tành.
Trời nắng chang chang. Độ quá trưa thì Pha đến nơi. Trên mặt đê, phu phen