BƯỚC ĐƯỜNG CÙNG - Trang 8

Pha chưa kịp đáp thì vợ đã hì hạch thở ,vừa gảii thích :
- Nhà tôi giữ vía lắm bà ạ.
Bà trùm dỗ dành :
- Cố lên ,cố nhìêu lên,nó sắp ra rồi.Nín hơi lại mà rặn.
Ngọn đèn Hoa Kỳ khói um ,theo tay răn reo của bà trùm đem vào.Ánh lữa
đỏ chiếu ra ngoài đi lệch về phía cửa.
Phanằm lặng trên phản để nghe
Bên trong vợ anh nghiến răng lại vừa thở hổn hển vừa kêu nắgt từng tiếng
:
- Đau lắm bà ơi ,bà có thể làm cách nào cho tôi không chết mất.
Bà tắm gắt tự nhiên:
-Iả vào mồm dại nào?
Bà pha trò :
- Sướng lắm thì khổ nhiều ,ai bảo!Cố lên tí nữa thôi ,nó đã ra được cái đầu
rồi.
Từ nãy ,Pha trống ngực thình thình ,bấy giờ thấy nhẹ bỗng ngừơi hẳn,Anh
thấy vợ thở rất mạnh ,chắc là lấy hết hơi sức.
Nhưng chị bỗng quằn quại kêu :
- Khổ lắm ,bà ơi ,nó đã ra đâu ! Tôi tắt hơi mất !
- Phải gió ,lại cứ kêu.Cố lên ,im mà rặn !
-Khốn nạn nào có im được đâu.Đau lắm ! Mệt lắm !
Mỗi lần thấy vợ mếu máo kêu ,Pha lại nhăn nhó mặt theo ,tưởng chừng
như chính mình đau vậy.Gía có thể đau thay được ,chắc anh chẳng
từ.Nhưng biết làm thế nào? Pha lắc đầu thở dài.
Bỗng bà đỡ đập tay đánh đét một cái và gắt :
-Ghê gớm muỗi !Bác Pha có cho tôi mượn cái quạt không?
Pha ngồi nhổm dậy ,đứng ngoài cửa ,thò tay vào liếc mắt nhìn trộm và
gọi :
- Qụat đây ,bà ơi !
Chị Pha tưởng chồng xông xáo vội vàng nằm quay mặt vào vách ,kéo
chiếc quần che cái thân thể lõa lồ.Rồi vừa thở dốc,vừa nghiến răng ,cố nói
ra tiếng ,chị đuổi chồng ra quần quật:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.