BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 193

"Càng sớm càng tốt," Luca nói. "Nếu chú mày có tỏ vẻ hơi sợ sệt

cũng được." Hắn chỉ tay về phía hành lang, nơi Tony có vẻ như sắp
qua đó. "Mang mấy chú ấy đến bệnh viện," hắn nói, " sau đó trở lại
đây và ta sẽ cho chú rõ kế hoạch."

Hooks quan sát Luca, cố gắng đọc đôi mắt hắn ta. Anh chàng mở

miệng định hỏi thêm câu nữa – nhưng rồi nghĩ lại tốt hơn là không
hỏi. "Đi nào, JoJo," hắn nói và rồi cả hai biến vào trong căn hộ.

Cơn nhức đầu của Luca đã qua hẳn ngay khi cuộc bắn phá bắt đầu.

Nơi hành lang, trong bóng tối, với Tony làu bàu phía sau mình, Luca
cứ tự hỏi tại sao lại như thế.

Bên ngoài tiệm bánh của Eileen, Sonny cho xe tấp vào lề, tắt máy

và ngã phịch xuống ghế tài xế. Chàng ta bẻ vành mũ sụp xuống che
mắt như thể chàng sắp sửa đánh một giấc ngủ ngắn. Khu phố ồn ào
với tiếng ầm ầm của những chuyến xe lửa và một dãy xe hơi chạy rầm
rầm, xe ngựa chạy lọc cọc dọc theo đường phố. Chàng vừa rời khỏi
nhà Sandra và chàng đã thả bộ dọc Đại lộ Arthur một hồi, cảm thấy
trống vắng,

quá hưỡn vì vô công rồi nghề - một cảm thức không lạ đối

với chàng - và sau đó chàng chui vào xe của mình mà không thực sự tự
nhủ rằng mình sẽ tìm đến Eileen. Chàng vẫn còn nghĩ có lẽ mình nên
trở lại chỗ của mình để qua đêm cho xong, nhưng chàng không thích
tiêu xài buổi chiều một mình nơi phố Mott. Chàng không biết mình sẽ
làm gì khi một mình ở đó. Chẳng lẽ

đời vắng em rồi thôi đành... vui

với bàn tay rồi lăn quay ra ngủ. Như thế chỉ vui được phút giây thôi,
rồi chán chết vì quá đơn điệu và lặng lẽ, không có gì sôi động! Còn lôi
thức ăn trong tủ lạnh ra và nhâm nhi vài ba ly thì chàng lại không có
cái thú độc ẩm, uống rượu một mình không thấy dzui nên uống không
dzô! Chàng bao giờ cũng thích

đông dzui hao chứ không khoái cảnh

solo tuy buồn nhưng đỡ tốn !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.