BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 195

và mạnh dạn bước đến nhấn chuông nhà nàng rồi bước lùi lại ra
đường phố. Eileen mở một cửa sổ và thò đầu ra ngoài, và chàng mở
đôi cánh tay và nói, "Anh nghĩ có thể em cũng thích có người bầu bạn.
Nàng mặc một áo dài màu xanh nước biển với cổ áo rộng và tóc nàng
được chải bới vén khéo. "Chắc em mới đi làm tóc," chàng nói và nàng
mỉm cười, một nụ cười mà chàng không thể đọc ra trọn vẹn. Nụ cười
đó không biểu lộ là nàng vui khi gặp chàng mà cũng chẳng tỏ vẻ là
nàng không vui khi gặp chàng. Nó lửng lơ con cá vàng thế nào ấy.
Hình như nó còn hàm tàng một ý nghĩa khác! Nàng đóng cửa sổ lại và
biến đi không nói lời nào. Sonny bước một bước tiến gần hơn đến cửa
chính và nghe ngóng âm thanh từ cánh cửa căn hộ nàng mở ra hoặc
tiếng bước chân nàng xuống cầu thang. Khi chàng chẳng nghe tiếng gì
cả, chàng bèn dỡ chiếc mũ fedora và gãi đầu. Chàng lùi bước để nhìn
lên cửa sổ nhà nàng lại. - và rồi lúc đó cửa chính mở tung và Cork đi
ra phố.

"Hey, Sonny!" Cork reo lên và giữ cho cửa mở. "Bạn làm gì ở đây

vậy? Eileen nói bạn đang tìm tôi?"

Sonny chống đỡ tình huống bất ngờ bằng câu, " Có chuyện gì xảy

ra cho bạn vậy?" Chàng ta nói ra câu ấy có phần hơi quá lớn và hơi
quá hùng hổ trong một cố gắng để che giấu sự ngạc nhiên khi thấy
Cork, mặc dầu Cork không có vẻ để ý.

Áo sơ mi của Cork lỗ chỗ những dấu tay màu đỏ tươi nơi chỗ trái

tim chàng. "Caitlin làm đấy," chàng ta nói, cau mày nhìn vào các vết
bẩn. "Chiếc áo phải bỏ đi rồi."

Sonny lấy đầu ngón tay gạt đi các vết đỏ và chiếc áo lại sạch như

thường.

"Một thứ sơn cho con nít," Cork nói, vẫn còn nhìn vào các dấu tay.

"Eileen nói là cái áo đã thành vật bỏ đi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.