BƯỚC ĐƯỜNG TRỞ THÀNH BỐ GIÀ CORLEONE - Trang 205

đuôi áo phủ kín cả hai bắp đùi nàng. " Ồ, vì Chúa, Sean à, đừng có
làm vẻ trẻ con nữa, được không? Có gì ghê gớm lắm đâu."

Sean bỏ hai tay ra khỏi mặt mình và cau mày khi nhìn nàng. "Ôi,

Lạy Mẹ Nhân từ," chàng nói. "Kelly."

Kelly cười nhạo chàng, và rồi nhăn mặt như thể tiếng cười nhạo kia

đã làm cho nàng đau. "Anh còn muốn gì nữa, Sean? Tôi nghĩ gia đình
đã từ tôi rồi, còn gì để nói nữa?"

"Em biết là anh chưa bao giờ về hùa với họ để từ bỏ em mà," Sean

nói. Chàng liếc nhìn ra phía sau nàng, vào căn hộ. "Anh vào được
chứ?"

Kelly nhìn lại căn hộ của mình như thế bỗng dưng nó lại biến

thành một nơi chốn mà ai đó muốn bước vào. "Tất nhiên rồi," nàng
nói, "xin chào đón vào cung điện của ta."

Vào đến trong, Sean tìm một chỗ để ngồi. Nàng chẳng có bàn ghế

nhà bếp nào cả, chỉ có một khoảng không gian trống trước một cái
bồn rửa cũng trống trơn. Quả thật nàng không có nhà bếp. Chỉ có một
khoảng không gian với một bồn rửa và vài kệ chén bát rồi một cổng tò
vò ngăn cách không gian nhà bếp với không gian phòng ngủ với một
chiếc giường nhỏ, một cái bàn đêm ọp ẹp bên cạnh chiếc giường, và
một cái ghế bành lớn để bên cửa sổ nhìn xuống Đại lộ Mười Một. Báo
chí và quần áo chất đống trên ghế đầy lên đến chỗ gác tay. Sean đá
chân vào một số quần áo và báo chí và những thứ bừa bãi lung tung
trên sàn nhà, nơi những khuôn mặt của các ngôi sao điện ảnh đang
trừng mắt nhìn chàng: Jean Harlow, Carol Lombard, Fay Wray. Chàng
quay người tìm Kelly đang đứng dựa vào cánh cửa khép, quan sát
chàng. Chiếc áo sơ mi nàng đang mặc mở ra một nửa và chàng có thể
thấy ngực cô em nhiều hơn là chàng có thể thấy mà vẫn thoải mái.
"Cài cúc áo lại, Kelly, được không?" Chàng chỉ vào ngực cô em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.