BƯỚC KHẼ TỚI NGƯỜI THƯƠNG - Trang 18

3

S

uýt tý nữa, Hiền nghi oan cho nhỏ Huyên. Trái với những ý nghĩ

lẩm cẩm của Hiền về Huyên. Huyên rất chú ý tới chuyện của bạn. Một
chiều thứ bẩy, một ngày chúa nhật, dối với nhỏ Huyên chắc cũng dài như
của Hiền. Và khoảng bốn giờ chiều ngày chủ nhật,Hiền đang thơ thẩn trong
sân thì Huyên tới. Nó bấm chuông tới nhức óc luôn, và Hiền chạy ra, quýnh
quáng mở cửa.

- Trời. Huyên, điên hả .Bà già còn ở nhà đó nghe.
- Tao bấm chuông chớ làm gì mà đem bà già ra doạ, hở nhỏ.
Hắn cười, đểu gớm.
- Mong ta không?
- Việc gì mà mong. Làm tàng há.
- Chắc rồi. Nói dối có đinh trong mắt.n biết Hiền sẵn sang còn có

những lần ngu ngốc như thế nữa. Nhỏ Huyên có đồng ý không?

Con nhỏ này độc miệng độc mồm ghê.
Huyên dắt xe. vô sân. Hiền gài cửa cẩn thận nhưng nhỏ cứ khóa xe.

Hai ba khóa chớ ít gì. Kệ, để khỏi một mối lo lắng. Đời có bao lăm mà lo
lắng cho nó mau tới mùa thu. Há. Biết không ? Xì, mùa thu của người ta
đẹp lắm chớ bộ. Mùa thu là mùa của mộng mơ, của thi sĩ. Hắn trề môi :
Mùa thu của thi nhân thì đẹp, nhưng mùa thu của cuộc đời, buồn lắm ta ơi.
Đó, bọn Hiền cũng có chút triết lý lẩm cẩm. Để cười, để phục nhau. Thì
không phục nhau còn biết phục ai nữa.

- Ta hỏi đây. Mi làm chi mà thơ thẩn trong sân. Khai liền tức thì.
Được khó gì. Hiền ngâm nga :
Trước sân anh thơ thẩn,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.