BƯỚC TRONG THIỀN, NGỒI TRONG THIỀN - Trang 28

ánh thực tại như tấm gương, bạn đang sống cuộc sống của Thiền.
Và đó là cuộc sống biết điều - không hợp lí, nhớ lấy, mà biết điều.
Người biết điều không là người hợp lí. Họ không tương đương, họ

không đồng nghĩa. Người hợp lí không bao giờ biết điều, người hợp
lí cố phủ nhận cái phi lí. Và sự sống bao gồm cả hợp lí và phi lí.

Người biết điều chấp nhận cả hai. Người đó chấp nhận sự ngược
đời của sự sống: người đó chấp nhận cái hợp lí, người đó chấp

nhận cái phi lí; người đó không thấy sự không nhất quán trong
chúng. Do đó người đó vẫn còn không bị phân chia; không cái gì có

thể phân chia người đó. Không phân chia nào tồn tại trong con
người của người đó và người đó không thấy phân chia ở bất kì chỗ
nào. Sống và chết là một với người đó, mùa hè và mùa đông là một

với người đó, đàn ông và đàn bà là một với người đó. Người đó biết
rằng phân chia là bề ngoài; sâu bên dưới mọi thứ là một. Người đó

biết tính một của sự sống, do đó người đó không bị làm rối bởi bất kì
mâu thuẫn nào.
Con người của Thiền chứa mọi mâu thuẫn. Người đó là đủ bao la,

người đó có thể chứa các mâu thuẫn. Người đó tận hưởng các điều
ngược đời. Người đó không làm sự sống thành vấn đề. Người có

nhìn sự sống như điều bí ẩn. Người đó không quan tâm tới giải nó,
người đó chỉ quan tâm tới việc sống nó - sống nó tới mức tối đa.
Ông ấy biết rằng ảo vọng là vô căn cứ.
Do đó ông ấy không bị lo nghĩ như các sư Hindu người thoát khỏi
thế giới vì thế giới là ảo vọng. Bạn có thấy cái ngu xuẩn của việc đó

không? Nếu thế giới là ảo vọng, tại sao bạn thoát khỏi nó? Để làm
gì? Nếu nó không hiện hữu, nếu nó không thực sự có đó, thế thì tại

sao bạn chạy thoát đi?

Nếu bạn thấy một người đang chạy và bạn hỏi người đó, "Anh đi

đâu đấy?" và người đó nói, "Có dây thừng mà chỉ dường như là rắn
- nó không là rắn - và tôi đang chạy xa khỏi dáng vẻ đó của rắn,"

bạn sẽ nói, "Anh ngu thì có! Nếu anh biết nó là dây thừng, thế thì
đừng chạy. Và nếu anh biết nó không phải là dây thừng, thế thì

đừng nói rằng nó là ảo vọng, rằng nó chỉ là dáng vẻ."
Nhưng đó là điều các sư Hindu monks đã từng làm trong hàng nghìn
năm: gọi thế giới là maya, ảo vọng, và vậy mà vẫn từ bỏ nó. Từ bỏ
vợ bạn vì vợ là ảo vọng, từ bỏ con bạn vì chúng là ảo vọng, từ bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.