BƯỚC VÀO CÕI TỬ - Trang 23

thấy một thẻ khách thường xuyên trong phòng ngủ của Alistair. Dan đã
nhét chiếc thẻ vào túi quần và họ đã dùng nó để đặt phòng ở một khách sạn
có tên là Excelsior. Amy rất muốn nhận phòng để con bé có thời gian tính
toán đường đi nước bước tiếp theo. Tất cả mọi chuyện đang diễn ra quá
nhanh.

Theo xách giúp Nellie mấy chiếc túi. “Em ấn tượng về Napoleon phải

không?” Anh chàng nói với Amy. “Em có biết khi sang xâ Ai Cập, ông ta
cũng mang theo những học giả, những nhà khảo cổ học và cả nghệ sĩ để
nghiên cứu về đất nước này không?”

Ái chà, như thế chẳng phải rất là Lucian hay sao, Dan thầm nghĩ.

“Ngôi nhà nơi trước đây các học giả sống nay là một viện bảo tàng.

Tôi có quen người giám tuyển[7] ở đó.”

[7] Curator, tiếng Anh, là người quản lý và đứng ra tổ chức các triển

lãm, thường thiên về nghệ thuật.

Ái chà, Dan nghĩ. Chị nó chỉ cần nghe được chữ bảo tàng là bắt đầu

thèm nhỏ dãi. Làm thế chẳng khác nào dư dứ trước mặt con bé một chiếc
bánh sôcôla hạnh nhân với suất đúp kem vậy.

“Nó ở gần đây không ạ?” Amy háo hức hỏi. Có lẽ nó nên nghĩ lại. Nếu

như ngôi nhà ấy vẫn còn, biết đâu chúng sẽ tìm thấy thứ gì đó có thể dẫn
đến một manh mối.

“Ở Cairo này thì chẳng có nơi nào là quá xa cả,” Theo đáp. “Đó là tòa

nhà Sennari. Ở ngay trên đường Haret Monge.”

“Phải rồi. Chúng em biết mà,” Dan nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.