BƯỚC VÀO CÕI TỬ - Trang 90

HILARY NGẠC NHIÊN CỰC ĐỘ. “Thánh thần ơi! Nếu bức tượng

này là thật thì nó đáng giá cả một gia tài đấy. Grace ơi, bà thật là ranh
mãnh.”

Mình thật không thể hình dung nổi chuyện này, Amy thầm nghĩ.

Khác biệt duy nhất nằm ở chỗ bức tượng được đặt trên một tấm đế

bằng vàng rất đẹp. Amy nhìn chăm chú vị nữ thần. Bà ta đã bị thời gian bào
mòn đi, nhưng vẫn rất đỗi nữ tính và mạnh mẽ.

“Bà ấy tuyệt lắm,” Nellie nói.

“Nếu đây là bức tượng giả thì nó quả thật rất giống thật,” Hillary nói.

Bà có vẻ ngập ngừng.

“Nó là gì thế, thưa bà?” Amy thắc mắc.

“Chà. Trong lần đầu tiên Grace đến Cairo - chuyến đi mà hai ta cùng

đi với nhau vào năm 1949 - bà ấy có nhờ ta giúp một việc. Bạn bè giúp đỡ
nhau, bà nói như thế. Rằng liệu ta có biết một thợ đúc thật giỏi giang nào
hay không, một người có thể làm ra một bức tượng giả giống y như thật.
Và, thực tế thì ta có biết một người như thế. Grace có quen cha của ta - ông
ấy là một thương buôn đồ cổ - có trong tay những tạo tác làm lại từ những
món đồ quý giá nhất của ông trong chiến tranh. Để đề phòng tình huống
quân Đức lấy cắp chúng đi, các cháu biết đấy. Ta đã cho bà tên của người
thợ ấy, và chẳng nghe thêm một điều gì nữa. Vậy vật này... ừm, có thể đây
là một bức tượng giả hết sức tinh xảo. Dạo sau đã có ai đó thêm vào cái
chân đế bằng vàng sến súa này, rõ ràng là thế.”

“Đúng vậy,” Amy mặt đỏ bừng vì ngượng. Chao ôi - con bé đã nghĩ

chiếc chân đế ấy rất đẹp. Rõ ràng Amy còn phải học rất nhiều về các bức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.