BUỔI TÀN THU - Trang 44

nhìn cái bụng bầu ba tháng của mình.

Phượng Tường trước giờ cứng rắn chống cự việc thành thân, Long Tường
biết rằng đứa em út này từ bé được cưng chiều, bẩm sinh lại mang chút
bướng bỉnh, ép bức quá ngược lại sẽ hư việc, vì vậy cũng thôi không cưỡng
ép chàng, nhưng trong lòng có sự tính toán khác.

***

Vào cuối đông, Phượng Tường và Canh Dương hiếm có được một lần gặp
mặt. Phượng Tường thường nhớ đến Canh Dương, nhung nhớ đến gần như
tuôn đôi dòng lệ, nhưng lại nghĩ rằng rơi nước mắt không phải là chuyện
của nam nhân hán tử. Thỉnh thoảng hẹn gặp nhau một lần, hai người yêu
mến bịn rịn, khổ nỗi lại không có chỗ nào để mà đi, ngoài trời lạnh quá,
người ta chết cóng bên đường là chuyện thường hay nghe nói.

Trước đây tại thôn quê, khổ tương tư cắt gan bào ruột hai người nơi hai
mảnh đất cách xa, giờ đây gần trong gang tấc, lại như cũ mà chẳng thể gặp
nhau, khổ đau ấy làm người ta bao nỗi đoạn trường. Phượng Tường chưa
hề trải qua mùa đông nào dài vô tận không thể chịu nổi thế này, lại thêm vì
tình thế trong nhà nguy hiểm, Phượng Tường luôn cảm thấy Đại ca có ý
không tốt, như có mưu tính gì đó.

Thật không dễ dàng trong năm vừa qua. Đông đi xuân đến, hôm nay khí
trời hơi ấm, thời tiết đầu xuân. Phượng Tường nhớ lại dịp gặp Canh Dương
lần đầu, cũng là lúc mai vàng nở rộ đẹp tươi. Bữa nay chàng đoán chừng
Canh Dương có lẽ sẽ đến tìm chàng, sáng sớm vui mừng thức dậy, Long
Tường lại ra lệnh bắt chàng theo ra ngoài dự tiệc. Phượng Tường trong
lòng không vui, nhưng tìm chẳng ra lời thoái thác, đối phương lại là nhân
vật quan trọng lui tới trong việc làm ăn tại hiệu lương, đành phải trong lòng
cay đắng trong ý không vui mà đổi thay y phục, theo Long Tường bước ra
khỏi cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.